Ngày 16 tháng 1, trời mưa.
Sống chung, cũng được.
[Nhật ký quan sát thanh mai]
Đào Ấu Tâm nổi giận, hiếm lắm mới thấy một lần nên Hứa Gia Thời cũng không vội, anh nhẫn nại thăm dò: "Em sao thế?"
"Hừ!" Uổng công cô tìm đủ mọi cách để gia tăng tình cảm của hai người, cái đồ đầu gỗ này chẳng hiểu chút tình thú nào: "Thánh học gì chứ, đúng là dốt đặc cán mai."
Cô lầm bầm nói nhỏ, câu chữ mơ hồ, làm cho người ta không nghe rõ.
Hứa Gia Thời bưng bát canh để trước mặt cô: "Đào Ấu Tâm."
Cô dứt khoát bịt tai lại, tỏ vẻ không muốn nghe.
Chàng trai đã hiểu rõ, thong thả thu hồi động tác, hơi lùi người lại một chút, dựa vào lưng ghế: "Có phải anh không đổi xưng hô thì hôm nay em không định ăn cơm phải không?"
Nghe thấy lời này, Đào Ấu Tâm bỗng trừng lớn hai mắt.
Thế mà anh lại lĩnh ngộ được.
Nhưng mà bị vạch trần ở trước đám đông như này có hơi xấu hổ, cô gái bĩu môi không thừa nhận: "Đổi xưng hô gì chứ, sao em nghe không hiểu."
Chàng thiếu niên nhướng mày, trưng ra vẻ mặt hiểu rõ: "Vậy là anh hiểu lầm rồi."
Đào Ấu Tâm hối hận đến mức muốn đánh vào miệng mình, rõ ràng Hứa Gia Thời đã phát hiện ra rồi, nhưng lại bị cô mạnh miệng phủ nhận.
Loay hoay một lúc như thế, bụng đã đói đến kêu ùng ục rồi, cô cầm đôi đũa gắp một miếng đồ ăn cho vào miệng… Mùi vị thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-quan-sat-thanh-mai/3421648/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.