—— sáng sớm hôm sau thức dậy, cảm cúm hình như hoàn toàn khỏi rồi.
Thuốc kia quả nhiên tốt.
Nhúc nhích chân một chút, còn hơi đau một tí, nhưng đỡ hơn hôm qua rất nhiều.
“Lại là một con rồng sống động…” Vương Vượng Vượng mặc quần áo, rửa mặt xong, cô co người ngồi trên ghế, chờ Chung Thanh Văn gõ cửa.
Anh tới rất đúng giờ, lúc này ngoài cửa sổ vẫn là bóng đêm yếu ớt, nhưng ánh trăng đã rơi vào giữa không trung.
Đẩy cửa đi ra ngoài, gió lạnh xào xạc, hơi lạnh dọa người.
Vương Vượng Vượng đi trên đường, cơ thể hơi phát run, hàm răng không ngừng va chạm vào nhau.
Người trên đường đều là du khách đang đi tới, chuẩn bị leo lên núi ngắm mặt trời mọc.
Tới địa điểm, lại có tiếng ồn. Vương Vượng Vượng không ngờ nhiều người dậy sớm như vậy, đủ loại máy chụp hình chuyên nghiệp được dựng lên, rất nhiều người đang điều chỉnh góc độ chụp.
Hiện tại tuy là trái mùa, du khách vẫn rất nhiều.
Vương Vượng Vượng và Chung Thanh Văn tìm một chỗ đứng, sau đó trông thấy ánh trăng đã biến mất, không biết đi nơi nào, muôn vật tĩnh lặng, ngàn núi vạn khe đều vây trong bóng tối trước khi tảng sáng, lẳng lặng chờ đợi bình minh.
Cũng không biết tại sao, từ tối qua sau khi không ngủ yên mà miên man suy nghĩ, Vương Vượng Vượng hơi sợ khi nhìn Chung Thanh Văn.
Cùng anh ở một chỗ, cô lại cảm thấy mất tự nhiên, giống như không phải mình của ngày thường.
Cô luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-quan-sat-chu-nha/2793423/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.