“Sao hả?”
“Không có gì.” Vương Vượng Vượng lắc đầu.
Chung Thanh Văn không giận nữa, chuyện này thật vẫn khiến cô rất vui vẻ.
“Tôi dự định tất cả năm loại gia đình đều khác biệt…” Vương Vượng Vượng còn nói, “Nhưng khả năng này cũng rất khó, mấy loại cần người giúp việc gần như giống nhau, vợ chồng trẻ không rảnh chăm sóc con cái, vợ chồng trung niên cần người dọn dẹp trong nhà, người già lớn tuổi đi lại không tiện, cho nên chủ nhà có lẽ vẫn trùng lặp nhau, chỉ có thể cố gắng hết sức thôi. Nghiêm khắc mà nói, loại giống như anh rất hiếm thấy, coi như tôi nhặt được, cháu trai cỡ tuổi này của gia đình khác sẽ bỏ mặc, ha ha.”
Nói xong cô cảm thấy không ăn khớp lắm, bởi vì nghiêm khắc mà nói, cô đến đây cũng là ý của bố mẹ Chung Thanh Văn.
“Cho nên,” cô nói, “Anh nói nhiều điểm như thế, thực ra chưa chắc dùng được cái nào, bởi vì tôi căn bản không tìm ra…”
Vương Vượng Vượng vừa nói thao thao vừa lấy đồ ăn trong nồi ra. Đây là xôi gà hấp lá sen, Chung Thanh Văn thích ăn. Nấu ra thực sự có chút phiền toái, phải ngâm gạo thật lâu, sau đó thêm gia vị, xào nấm và thịt gà, cuối cùng cuốn gạo nếp và đồ ăn vào lá sen rồi đem hấp. Những món ăn khác thường xong ngay, món này phải mất mấy tiếng. Nhưng hết cách rồi, ai bảo Chung Thanh Văn thích ăn chứ.
“Cô còn biết nấu ăn.” Chung Thanh Văn thuận miệng nói.
“…Haiz!” Vương Vượng Vượng thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-quan-sat-chu-nha/2793349/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.