Cậu của Trương Tây Minh làm nghề bán than tổ ong ở huyện, nói là ở huyện chứ thật ra là vùng ven huyện giao với nông thôn, hoàn cảnh còn kém hơn cả nông thôn, rác rưởi và nước bẩn rơi vãi khắp nơi.
Chú Nghĩa chỉ nghe được thôn của cậu hắn ở đâu chứ không biết vị trí cụ thể, trên đường đi phải xuống xe hỏi hai lần mới tìm được.
Ngoài cửa là một người đàn ông khoảng 50-60 tuổi đang giới thiệu sản phẩm, hẳn là cậu của Trương Tây Minh, chú Nghĩa ngăn ba người bọn họ ở sau, tiến phía trước chào hỏi, “Chào anh hai, cho tôi hỏi thăm chuyện này được chứ?”
Người nọ ngẩng đầu quét nhìn bọn họ mấy cái thì ném cục than đá trong tay xuống rồi chạy vào trong phòng, bọn họ còn chưa hiểu ra là chuyện gì, thì thấy ông cầm theo một cây gậy ra, hô lớn, “Tao xem bọn mày dám làm gì?”
Tiêu Minh Dạ đi tới trước nửa bước che chắn cho Chung Ý Thu và Trịnh Tiểu Bình ở phía sau, toàn thân căng thẳng.
Chú Nghĩa vội giải thích nói, “Anh hai ơi anh hiểu lầm rồi, bọn tôi không phải tới gây chuyện, bọn tôi tìm Trương Tây Minh hỏi chút chuyện thôi à?”
“Tìm lầm rồi, không có người này, cút hết cho tao!”
Chung Ý Thu không thể nhịn được nữa, hướng trong phòng hô to, “Trương Tây Minh anh đi ra cho tôi ——”
Một khi cậu kích động là giọng nói to lạ thường, kêu một câu làm mấy nhà chung quanh thăm dò ra xem, cậu của Trương Tây Minh nóng nảy, giơ gậy lên, “Kêu cái gì mà kêu, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-chung/990029/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.