Tuy nhiên Chung Ý Thu rất tỉnh táo, cậu tự tra tấn bản thân, nhưng không hề sợ hãi, càng không có nghĩ tới từ bỏ, ngược lại càng thống khổ càng nhận biết rõ ràng.
Tội của cha mẹ Trịnh Lệ Lệ đương nhiên không thể tha thứ, xét cho cùng họ đã tạo nghiệt, cần tìm tới nguyên nhân, xẻo thịt bổ xương mới có thể giải quyết được ngọn nguồn.
Cậu lên kế hoạch đi tìm Dương Lâm Sâm để bàn tính, hoặc là đi tìm Viên Ngọc Lan và Viên Bảo Xương, nhà bọn họ gần gũi với tên đó, khẳng định là một cứ điểm của tổ chức.
Nhưng Tiêu Minh Dạ trước khi đi đã dặn dò rất kĩ, không cho cậu tự tiện hành động, nên cậu chỉ còn cách chờ đợi thời cơ thôi.
Tiêu Minh Dạ để lại 50 đồng tiền, Chung Ý Thu một xu cũng không dám xài lung tung, vừa đến mùa hè là cậu thường thèm đá, nước ngọt có ga và kem cây, chúng như là đôi cánh thiên thần thường nhắm thẳng bay tới tầm mắt của cậu, mà cậu vẫn ráng đợi thêm vài ngày chờ đến khi được phát lương mới dám mua kem cây để ăn.
Chung Ý Thu vừa gặm kem, vừa chọn lựa đồ vật, cậu tính mua một số đồ để cùng đi với Lý Hoành Phi tới thăm nhà Trịnh Tiểu Hà.
Lý Liên Hoa không đi làm bữa nay, ông Tài đang trông cửa hàng, khoảng thời gian trước ông bị bệnh một hồi, tuy rằng đã khỏe, nhưng nhìn già hơn trước rất nhiều, tóc bạc trắng, lưng còng như con tôm luộc.
Cậu mua bánh quy và điểm tâm, ông Tài khàn giọng hỏi thăm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-chung/989984/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.