Chung Ý Thu có một đôi mắt phượng sắc bén, khi nhìn người chăm chú tự giác mang ba phần lạnh nhạt, nhưng với cái mũi thẳng, môi hơi cong, hai bên má còn có chút phúng phính trẻ con, da lại trắng làm người không thể rời được mắt, cho nên nhìn qua vẫn là dáng vẻ anh tuấn, trang nhã, dễ nói chuyện.
Khi cậu giận dữ nói ra những lời này đã hù Trịnh Tề Quân sửng sốt, phản ứng đầu tiên là thầy giáo trẻ này lợi hại quá…… Qua nửa phút mới hiểu được, vừa tức vừa bực, phẫn nộ trừng mắt nhìn Chung Ý Thu sắp mắng người.
Lý Hoành Phi cũng hoảng loạn theo, sao càng nói càng cương vậy hả? Cứ theo đà này thì không những không giải quyết được vấn đề, mà còn sẽ gây hoạ tới bản thân cho coi!
Hắn vội duỗi cánh tay ngăn cản, nâng mông, cúi người, xin lỗi nói, “Anh, anh đừng nóng giận, bọn tôi không có ác ý. Anh nói bọn tôi và hiệu trưởng Trịnh năm lần bảy lượt tới nhà anh khuyên bảo là vì cái gì? Còn không phải là vì Lệ Lệ hay sao?”
Trịnh Tề Quân cười lạnh một tiếng, “Các cậu là vì cái gì? Trẻ con không đi học thì các cậu không có tiền học phí, còn không phải là vì tiền à!”
Chung Ý Thu và Lý Hoành Phi vô cùng mệt mỏi, không biết họ đã giải thích bao nhiêu lần rồi, mà phụ huynh nào cũng cho rằng học phí đều trực tiếp cho vào túi hiệu trưởng, giáo viên cả.
Lý Hoành Phi nói: “Anh, bọn họ nói thì không tính, chứ anh và chị dâu đều là người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-chung/989970/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.