116. Tôn nghiêm
Gần đây cây ăn quả bắt đầu nở hoa, làm Chu Luật Thư bận rộn cả ngày, Phương Khoản Đông cũng không khác gì mấy, hắn có y thuật tốt, tuy rằng thu phí cao, nhưng chữa được bệnh mãn tính cho nhiều người, nên thanh danh càng truyền càng xa. Mấu chốt là hắn khá anh tuấn, nên có rất nhiều cô gái tới xem bệnh, một người xem bệnh có thể dẫn theo năm hay sáu người theo cùng. Theo Chu Luật Thư nói thì người tới y quán mỗi ngày nhiều như người đi chợ vậy!
Tiêu Minh Dạ gọi điện thoại mời bọn họ tới ăn cơm, hai người đang muốn nghỉ ngơi, nên sáng sớm đóng cửa tới luôn.
Ngày xuân sáng sủa, chú Nghĩa dọn cái bàn ra sân uống trà nói chuyện phiếm. Phương Khoản Đông có hơi đứng ngồi không yên, bởi vì hắn phát hiện Chung Ý Thu cứ hay nhìn trộm mình, hôm nay đã không biết là lần thứ mấy…… Không chú ý là cậu chàng nhìn mình ngay, mà hễ ngẩng đầu lên đối diện với cậu là cậu chàng lập tức quay đầu né tránh liền.
Như là trẻ nhỏ thích rình coi người mà mình để ý mà không dám tới gần……
Tiêu Minh Dạ nghiêm túc viết giấy nợ, rồi tìm mực đóng dấu tay, thổi thổi đưa cho Chu Luật Thư.
Chu Luật Thư đĩnh đạc nằm liệt ở trên ghế, nhướng mày nhìn hắn.
Chung Ý Thu ở bên cạnh nói, “Anh Chu, anh cho bọn em mượn nhiều tiền như vậy là anh đã tin tưởng Tiêu Minh Dạ, bọn em cảm động lắm. Nhưng số tiền đó lớn quá, cho dù là bạn tốt cũng nên lập chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-chung/989945/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.