114. Làm ra vẻ
Một ngày trước Vương Văn Tuấn về nhà, buổi sáng thứ hai quay lại thì phát hiện Chung Ý Thu không thích hợp cho lắm. Toàn thân cậu từ trên xuống dưới toát ra vẻ hưng phấn, vui mừng, mà phần nhiều là phấn chấn.
Chung Ý Thu cũng phát hiện rằng mình giấu không được cảm xúc như Tiêu Minh Dạ, hắn là dù núi Thái Sơn có sập trước mặt thì sắc mặt cũng không biến đổi. Còn cậu thì như là một kẻ nghèo hèn đột nhiên nhặt được kho báu, cho dù có giấu ở đâu thì cứ như là giẫm phải đống lửa, như ngồi trên đống than. Cũng như là một phú hào đột nhiên phá sản, bởi vì không tiếp nhận được hiện thực, mà ngoài mặt thì điên cuồng phát tiết còn nội tâm thì khủng hoảng vô cùng.
Chung Ý Thu há mồm to húp cháo, nói: “Buổi tối mời chủ nhiệm Viên và Lục Tử tới ăn cơm, buổi chiều chúng ta lên trấn trên mua đồ ăn.”
“Cậu lớn tiếng vậy làm gì?!” Vương Văn Tuấn bị dọa giật mình, thiếu chút nữa ném cái chén đi mất.
Chung Ý Thu hắng giọng không dám nói tiếp nữa, cứ như lần trước cậu phát hiện mình thích Tiêu Minh Dạ, cảm xúc rất kích thích làm cậu không tự khống chế được, luôn lớn tiếng nói chuyện.
Vương Văn Tuấn hồ nghi nhìn cậu, “Hôm nay làm sao? Sao mà phát điên hửm?”
Chung Ý Thu che lấp trả lời, “Khụ ~ giọng nói không được thoải mái.”
Tiêu Minh Dạ dọn dẹp chén đũa giúp cậu, nghiêm túc nói với chú Nghĩa: “Cháu không tính đi dạy nữa, bữa nay sẽ nói với hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-chung/989943/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.