109. Kinh động
Tiêu Minh Dạ là do chú Nghĩa dẫn dắt, hiệu trưởng Trịnh mời hắn tới trường dạy Thể dục. Hắn trở về từ bộ đội, những năm nay ai đi lính về đều có chút tiếng tăm, dù bỏ công tác ở thành phố, thì lẽ ra tìm việc ở huyện hay trấn sẽ không thành vấn đề.
Tuy nhiên, hắn một không bối cảnh hai không quan hệ, khẳng định là không vào được đơn vị nào tốt, chú Đao có nhờ bạn cũ giới thiệu, có thể sắp xếp đến đồn công an địa phương, nhưng người giới thiệu cũng không có nhân mạch gì, chỉ có thể để hắn đi hỗ trợ trước, không có biên chế chính thức, chậm rãi làm quen rồi tính tiếp.
Cao Tiểu Bao tìm người đưa hắn vào bưu cục ở thị trấn, có biên chế chính thức, nhưng bưu cục thị trấn không bao lớn, không dùng được bao nhiêu người, hắn đi cũng không có việc gì làm, không khác gì ăn không ngồi rồi cho lắm.
Hai chỗ này Tiêu Minh Dạ đều không nghĩ đi, đơn giản là hắn muốn kiếm một chức quan nhàn tản mà không bị đói chết, mơ màng hồ đồ sống qua ngày thôi. Hắn nghĩ ra ngoài làm công, nhưng Vương Quế Chi vất vả kéo hắn trở về, thì làm gì có chuyện dễ dàng để hắn ra cửa nữa, sẽ quậy long trời lở đất cho mà xem.
Bà uống thuốc trừ sâu tuy đã được cứu sống, nhưng thân thể cũng bị tàn phế hết một nửa, eo và chân không đứng thẳng, mỗi ngày chống gậy đi khắp thôn, gặp được ai thì cũng lôi kéo kể lể: Số mình khổ quá, thời trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-chung/989938/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.