65. Thế giới kì dị
Chung Ý Thu nghe xong cũng hoảng theo, Lục Tử không nói trâu của nhà Tiêu Minh Dạ bị trộm, chỉ nói là trâu của anh Bảo Xương bị trộm, có thể thấy được ở trong lòng hắn cái nhà kia không phải là nhà của Tiêu Minh Dạ, chỉ là có cảm tình với Viên Bảo Xương mà thôi.
Nhưng tối hôm qua trời đổ tuyết lớn thì trộm như thế nào? Người và trâu sẽ để lại dấu chân chứ, đúng không?
“Cậu khờ quá hà! Tuyết rơi mới dễ trộm, vì nó xóa dấu chân mất rồi, biết đường đâu mà tìm?” Lục Tử ghét bỏ cười nhạo cậu.
“Nếu không tìm được, thì tổ chức người đi tìm làm gì?”
Lục Tử: “……”
Đợi thêm hai mươi mấy phút thì Tiêu Minh Dạ mới dẫn Trương Tây Minh trở về, tuyết sâu đến dưới gối hắn, hắn đi ở phía trước cõng hòm thuốc hoạt động tự nhiên, còn Trương Tây Minh cơ hồ bị tuyết ngập đến đùi, một chân dẫm một chân đạp, bước đi gian nan, trên người trên đầu đều là vụn tuyết, phỏng chừng vừa rồi vừa bị té trên nền tuyết.
Lục Tử lập tức nói Tiêu Minh Dạ nhanh trở về nhà, mà hắn lại tâm bình khí hòa dẫn Trương Tây Minh tới phòng Vương Văn Tuấn, rồi giúp đổ nửa bồn nước ấm để bác sĩ rửa tay.
Lòng Lục Tử nóng như lửa đốt, như con kiến bị bỏ vào chảo lửa.
“Tuyết rơi lớn như vậy thì có gì đâu mà vội.” Tiêu Minh Dạ thong thả ung dung nói.
Lục Tử: “……”
“……” Chung Ý Thu vội khuyên nhủ, “Đi xem đi.”
Tiêu Minh Dạ không thể không đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-chung/989894/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.