Chung Ý Thu đương nhiên không hiểu ý của hiệu trưởng Trịnh là gì, vì sao gả cho một người mà phải cắn răng chịu đựng sống ở trong địa ngục, chịu tra tấn mà không thể ly hôn?
Đương nhiên cậu cũng sẽ không ngốc đến nỗi chạy tới nói những lời này với Lưu Thanh Hồng làm gì, thứ hai ở văn phòng cậu không tự chủ được nhìn về phía Lưu Thanh Hồng, mái tóc đen dài xõa tung che khuất gương mặt của cô, áo lông vũ màu đỏ rực bao trọn thân thể nhỏ gầy, sắc màu tươi đẹp gần như chói mắt.
Trịnh Tiểu Bình hôm nay mặc chiếc áo khoác nỉ màu xanh đậm, cuối tuần trước lên huyện uốn tóc xoăn, rất là thời thượng, bị mấy giáo viên nữ vây quanh hâm mộ hỏi đông hỏi tây, cô thấy Lưu Thanh Hồng ngồi cúi đầu ở một góc, nên la lớn, “Ai nha! Cái áo của cô Lưu đẹp quá nè! Màu đỏ bắt mắt ghê á!”
Mấy người đó nghe cô nói cũng dời tầm mắt theo, quay sang Lưu Thanh Hồng, “Đúng rồi! Thanh Hồng này, có phải cô mua cái áo này trước khi kết hôn không?”
“Trịnh Lão Tam tốt ghê ha, toàn lên thị trấn mua quần áo cho cô không hà, tôi đoán ở trong huyện không có bán kiểu này đâu ha?”
Trịnh Tiểu Bình đi qua sờ sờ chất liệu vải vóc, “Chắc chắn là nhờ người mua từ thành phố ha, chị họ của Trịnh Lão Tam làm việc ở thành phố mờ!” Nói xong cô đặt tay lên vai Lưu Thanh Hồng, hờn dỗi trách cứ mấy giáo viên nữ, “Mấy cô cứ nói tôi tốt số, còn tôi cứ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-chung/989872/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.