Ba người bọn họ uống hết một chai rượu trắng và một vại rượu gạo, Viên Lão Hổ không nói nên lời, ngã trái ngã phải ghé vào trên bàn, vẫn thấy chưa đủ, la hét còn đòi uống tiếp, ai cản thì mắng người đó.
Chú Nghĩa hết cách nên bảo Chung Ý Thu đi mua thêm một chai rượu trắng nữa.
Chung Ý Thu không chờ chú đưa tiền, cầm đèn pin đi ra ngoài, Tiêu Minh Dạ ném áo khoác của mình cho cậu, “Mặc nhiều một chút.”
Trên áo hắn dính đầy mùi rượu, thuốc lá và cả mồ hôi, tuy ngày thường Tiêu Minh Dạ không hút thuốc lá, nhưng Chung Ý Thu lại cảm thấy mấy hương vị này trỗn lận vào nhau, cứ như là mùi riêng của Tiêu Minh Dạ vậy, có trầm ổn, có kiên cường lẫn cả cô độc.
Cậu quấn chặt quần áo, vọt vào đêm tối mùa thu hiu quạnh.
Mua rượu trở về Viên Lão Hổ đã ngủ rồi, ngáy rung cả trời.
Chú Nghĩa và Tiêu Minh Dạ không biết đang nói gì mà biểu tình đều rất nghiêm túc.
Ba người nhìn thân hình hình chữ X của Viên Lão Hổ ở trên giường, không biết nên làm sao bây giờ.
Chú Nghĩa nói cứ để y nằm ở trong phòng mình đi, hai người ngủ chung, nhưng phòng chú Nghĩa là phòng giường đơn, hai người nằm chung hẳn là ngủ không được, quan trọng nhất chính là tiếng ngáy của Viên Lão Hổ to như là tiếng chuông báo cháy, căn bản không ai có thể ngủ cùng y được.
Cuối cùng Tiêu Minh Dạ đề nghị bảo chú Nghĩa ngủ ở phòng của hắn, còn hắn sẽ qua ngủ chung với Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-chung/989855/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.