Viên gia trang có hơn 70 hộ gia đình, đa số đều mang họ Viên, chỉ có sáu hộ là ngoài dòng, Tiêu Minh Dạ là một trong số đó.
Hắn khác với mọi người ở đây, người khác dòng đều là do chuyển tới, ví dụ như chú Khâu bán đậu hũ, năm đó hai vợ chồng chú tới đây lập nghiệp, cắm rễ ở đây, có cả cháu nội, lẫn cháu ngoại rồi.
Tiêu Minh Dạ chỉ có một mình.
Hắn không nhớ rõ cha ruột của mình là ai, bởi vì lúc cha ruột mất Tiêu Minh Dạ mới được một tuổi.
Mẹ hắn, Vương Quế Chi, nói cha hắn mất đột ngột, buổi tối nào đó đi làm về ăn hai tô mì to, thêm hai cái bánh bao, uống nửa bình rượu.
Sáng hôm sau không từ mà biệt chết ở trên giường.
Buổi sáng mẹ hắn nấu cơm xong, thấy cha hắn không dậy còn tưởng cha hắn giả vờ, lại đây hờn dỗi đẩy ông một phen, thì mới phát hiện ông đã lạnh ngắc.
Chỉ có tám tháng Tiêu Minh Dạ mở to đôi mắt to ở bên cạnh cười a a a a a.
Nhưng bác cả của hắn lại nói khác, bác cả nói mẹ hắn đã hại cha hắn chết, cha hắn là một người đàn ông cao hơn 1m90, mình đồng da sắt như người máy, ngày thường có thể dọa trẻ nhỏ khóc, không có khả năng nói chết là chết được.
Vương Quế Chi nuôi Tiêu Minh Dạ ở thủ hai năm, lúc Tiêu Minh Dạ ba tuổi bà nói sống không nổi nữa phải gả đi.
Anh em nhà họ Tiêu có sáu người, cha hắn đứng thứ ba, lúc ấy ông nội hắn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-chung/235141/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.