Là bài hát mới nhất của nàng đang được máy phát ra.
Nàng đi vào, dạo qua một vòng, nhận ra bên trong cửa hàng có rất nhiều đĩa nhạc của nàng.
Một lát sau, nàng rời đi khỏi cửa hàng.
Nàng chậm rãi đi, đứng trước một người.
Người nọ thoáng nhìn qua nàng, đi tới trước mặt nàng, hỏi: "Ngươi có phải là một đại minh tinh.."
Nàng phủ nhận: "Không phải."
Nàng đưa tay, đè thấp vành nón xuống, tiếp tục đi về phía trước.
Khi đi qua vũ trường, bước chân nàng hơi dừng lại. Đó là nơi đầu tiên nàng đến đó hát.
Nàng cất bước đi vào.
Màn đêm buông xuống, ánh đèn trong vũ trường vẫn sáng rực, người đến mua vui qua qua lại lại.
Nàng đi vào bên trong, vào đến hành lang rồi nhìn lên.
Ở đó có treo một bức hình.
Người trên ảnh chụp không phải là nàng.
Nữ nhân trong ảnh là một gương mặt xa lạ, chắc là ca sĩ ăn khách nhất vũ trường.
Ảnh chụp của nàng đã bị gỡ xuống từ lâu.
Nàng cũng không để ý. Mọi vật cứ kéo nhau đến rồi đi, vốn luôn là như vậy.
Sự nghiệp diễn xuất của cô là bắt đầu từ vũ trường này.
Nàng nghĩ, rồi tiếp tục đi về phía trước. Xuyên qua hành lang dài, đi đến sân khấu.
Bây giờ đang có một ca nữ đứng hát trên sân khấu.
Nàng lẳng lặng mà nhìn đến đó, suy nghĩ nặng nề.
Một khắc kia, nàng lại như thấy được bản thân.
Năm đó, lần đầu tiên nàng bước lên sân khấu hát, mỗi cử chỉ đều rất ngây thơ.
Nàng mặc bộ bộ sườn xám trắng, cầm microphone, đứng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/924826/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.