Kiểu dáng của đồng hồ đó rất đặc biệt, Diệp Sở cũng chưa thấy nhiều.
Vừa rồi lúc Hạ Tuân đi tới hậu trường, Diệp Sở nhìn thấy trên cổ tay Hạ Tuân vừa vặn mang theo chiếc đồng hồ đó.
Tình huống bấy giờ giống y như lúc trước, cũng ở trên hành lang, hành động của Hạ Tuân cũng khác thường, lộ ra vài chi tiết không bình thường.
Diệp Sở tiếp tục tới gần, thả nhẹ bước chân hơn.
Diệp Sở bước ra vài bước, lên tiếng dò hỏi: "Hạ giáo đổng?"
Nếu người nọ là Hạ Tuân, nhất định sẽ có phản ứng.
Hành lang này rất yên tĩnh, cũng không có người khác.
Cũng có thể là do Hạ Tuân cố tình chọn một nơi yên tĩnh như vậy, nơi này vừa tối vừa lặng thinh, rất thích hợp để che dấu một vài bí mật.
Giọng của Diệp Sở không lớn, nhưng xung quanh vắng lặng, an tĩnh đến lạ, bấy nhiêu cũng đủ để người ta nghe thấy rõ.
Hạ Tuân rõ ràng nghe thấy giọng của Diệp Sở, nhưng lại không quay đầu lại, cũng không có phản ứng gì.
Lúc ở quán rượu Nam Quốc, Hạ Tuân cũng như vậy, không có động tĩnh gì, cứ như người trong miệng Diệp Sở gọi không phải là hắn.
Chờ đến khi Diệp Sở sắp tới gần Hạ Tuân, hắn lại lập tức rời đi.
Hạ Tuân bước nhanh chân hơn, muốn rời khỏi đây.
Diệp Sở cũng nhanh chóng đi theo, nhận ra Hạ Tuân đang đi về phía xe của hắn.
Diệp Sở nhanh chóng chạy về phía xe của Diệp Công Quán, bảo tài xế về nhà trước, nàng sẽ tự mình quay về.
Khi Diệp Sở ngồi vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/924823/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.