Dù Nghiêm Mạn Mạn không biết địch ý của Thượng Yên từ đâu mà đến, nhưng có thể nhìn ra nàng ta không có ý tốt.
Quan hệ giữa Nghiêm Mạn Mạn cùng Diệp Sở, sao lại có thể vì Thượng Yên nói hai ba câu mà chia rẽ.
"A Sở cùng Lục Tam thiếu có quan hệ như thế nào vậy?"
Thượng Yên sợ run vài giây, nhưng vẫn nở nụ cười.
Nghiêm Mạn Mạn đã diễn đủ rồi, kế tiếp là đến phiên Diệp Sở.
Diệp Sở kéo Thượng Yên qua, cúi người như muốn nói gì đó bên tai nàng ta.
Lúc này, lực chú ý của Thượng Yên đặt vào tai, ngoài phạm vi tầm mắt của nàng ta, Diệp Sở đưa mắt ra hiệu cho Nghiêm Mạn Mạn.
Nghiêm Mạn Mạn ngầm hiểu, biết biểu hiện vừa rồi của chính mình rất tốt.
Thanh âm Diệp Sở rất nhẹ: "Mạn Mạn không biết ta đối đầu với Tam thiếu.."
"Thượng Yên, đừng ta khó xử."
Lời nói của Diệp Sở rất rõ ràng, khóe môi Thượng Yên gợi lên.
Chuyện lần này là do Thượng Yên thiết kế. Trước khi bữa tối bắt đầu trước khi, Nghiêm Mạn Mạn và Diệp Sở vẫn chưa gặp mặt. Lời các nàng nói, nàng ta tin tám phần.
Diệp Sở buông lỏng tay, nàng gắp một miếng cá kho tàu, bỏ vào chén cho Thượng Yên.
"Là ta nghĩ nhiều." Thượng Yên cúi đầu uống một ngụm rượu đỏ, không chút dấu vết che đậy xấu hổ.
Ánh mắt Diệp Sở lạnh lùng, nếu Thượng Yên đã có tâm thăm dò, nàng cũng phải trả lại một chiêu, đúng không?
Vừa lúc Diệp Sở có một chuyện muốn biết, cần Thượng Yên trả lời giúp nàng.
Diệp Sở:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/924805/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.