Dung Mộc biết, mỗi mùng một và mười lăm hằng tháng, Diệp lão phu nhân đều sẽ đến Hàn Tháp Tự.
Nhưng hắn ta từ chỗ Tịnh Vân đại sư nghe được một hòa thượng nói.
Hôm nay, Diệp lão phu nhân tới đây cùng cháu gái của bà.
Dung Mộc biết rõ, người kia nhất định là Diệp Sở.
Vì thế, hắn ta đi đến giữa đại điện, chờ Diệp Sở xuất hiện.
Diệp Sở đứng ở đó, bên cạnh nàng không có người nào.
Dường như là cơ hội của Dung Mộc.
Dung Mộc đi đến trước mặt Diệp Sở, nhưng hắn ta vẫn luôn duy trì khoảng cách thích hợp với nàng, rất lễ phép.
Ngữ khí Dung Mộc ấm áp: "Ngươi là người hôm ấy.."
Dung Mộc ra vẻ làm một người không biết chuyện, giống như hắn ta chỉ nhớ rõ Diệp Sở là người hôm đó cứu giúp A Việt, lại không hề biết thân phận của Diệp Sở.
Diệp Sở cũng không vì bề ngoài ấm áp của Dung Mộc, mà thả lỏng cảnh giác.
Nàng vẫn tập trung lực chú ý như cũ, lúc hành xử với Dung Mộc, nàng vẫn mang theo vạn phần cẩn thận.
Diệp Sở gật đầu với Dung Mộc, gọi một tiếng: "Dung đại phu."
Dung Mộc nở nụ cười, nét cười cực kỳ thanh nhã: "Hôm ấy vội vàng rời đi, còn chưa biết được tên của tiểu thư."
Diệp Sở hiểu rõ, nếu Dung Mộc là Mạc Thanh Hàn, hắn ta chắc chắn đã điều tra qua nàng, biết thân phận của nàng.
Giọng nói của Diệp Sở thanh lãnh: "Diệp Sở."
Dung Mộc hỏi một câu: "Diệp nhị tiểu thư?"
Diệp Sở ra vẻ nghi hoặc: "Ngươi biết ta?"
Giọng nói Dung Mộc lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/924803/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.