Diệp Sở đi đến bên cạnh Lục Hoài, ngồi xuống.
Lúc trước, Lục Hoài đã từng nói với nàng về chuyện hỏa hoạn năm đó.
Nhưng nàng cũng chỉ biết, mấy năm nay A Cửu được người Lục gia đưa ra nước ngoài trị liệu, trên người mang bệnh, mấy ngày gần đây mới coi như đã khỏe.
Hiện nay, Diệp Sở đã đến gần bí mật kia, thứ mà Lục gia nỗ lực bảo vệ.
Lục Hoài nhìn Diệp Sở, tầm mắt hắn nhìn thẳng vào mắt nàng.
Có lẽ là bởi vì hai người rất có ăn ý, Diệp Sở đã có một ít dự cảm.
Hắn chậm rãi đã nói: “Lúc A Cửu được cứu ra từ biển lửa, mặt nàng cũng bị thương.”
Lục Hoài đè giọng xuống, muốn cảm xúc của mình không bị ảnh hưởng.
May thay, ngọn lửa không làm tổn thương đôi mắt của A Cửu, thị lực không bị tổn hại.
Khi A Cửu thoát khỏi nguy hiểm, nàng mở mắt ra, chỉ cảm thấy trên mặt đau đớn vạn phần, cũng không thể mở miệng nói chuyện.
Người Lục gia đưa nàng ra nước ngoài, chữa trị qua nhiều bệnh viện. Nhất định phải đem mặt nàng trị khỏi.
Trong khoảng thời gian đó, A Cửu thậm chí không dám nhìn vào gương. Tuy nhiên, nàng biết rất rõ rằng mình đã nhặt được một cái mạng trở về, còn mong cầu được cái gì hơn.
Tâm trạng của A Cửu rất tốt, nàng tích cực điều trị.
Sau đó, cơ thể của A Cửu dần cải thiện, chữa trị giải phẫu cũng cực kỳ thuận lợi.
Đến cuối cùng, đôi mắt của A Cửu vẫn như vậy. Nhưng ngũ quan của nàng đã thay đổi hoàn toàn.
Ngoại hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/924783/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.