Bởi vì Tô Minh Triết cách khá xa, Diệp Sở cùng Lục Hoài cũng không biết, phía sau có người nhìn bọn họ chằm chằm.
Hai người sóng vai mà đi, xuyên qua tiếng người ầm ĩ. Đi vào một ghế lô.
Lục Hoài đẩy cửa bước vào, Thẩm Cửu chuẩn bị cho bọn hắn một phòng. Hoàn cảnh ghế lô thanh nhã, yên tĩnh cực kỳ, mọi tiếng động cũng bị ngăn ở bên ngoài.
Ở Đại Đô Hội có nhiều chủng loại ghế khác nhau, chỗ này thuộc về nhã thất.
Ánh mắt Thẩm Cửu rất tốt, bảo đảm Đại Đô Hội có thể hấp dẫn nhiều khách như vậy, bên trong đều là hắn tự mình xem qua cách bài trí.
Hai người đi vào, trong phòng đã có sẵn trà nóng, hiện tại độ ấm vừa phải. Bọn họ ngồi xuống, uống một ngụm trà, xua tan hàn khí.
Trong phòng bật đèn, ánh sáng nhưng so với bên ngoài muốn sáng hơn vài phần.
Hôm nay, thời gian buổi tối không nhiều lắm, Diệp Sở cũng không muốn trở về Diệp Công Quán quá muộn. Nàng ngồi bên cạnh Lục Hoài, đi thẳng vào vấn đề.
Mạc dù lúc trước đã nói qua trong điện thoại nghi ngờ của hai ngươi, chỉ là không đầy đủ thôi.
Diệp Sở mở miệng: “Hạ Tuân là giáo đổng của Tín Lễ Trung Học. Ta ở gần trường học cùng hắn nói chuyện qua một lần.”
Diệp Sở nhíu nhíu mày: “Ta hỏi chuyện ở Bắc Bình, Hạ Tuân luôn tránh phải tránh trái mà nói chuyện khác, lảng tránh vấn đề của ta.”
Lục Hoài cũng nhớ, lần trước ở Bắc Bình, bọn họ đã hoài nghi Hạ Tuân.
Trở về Thượng Hải, Lục Hoài phái người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/924772/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.