Diệp Sở và Lục Hoài hẹn gặp ở quán trà Hằng Hưng.
Mấy ngày nay, Diệp Sở đến trường đi học, còn Lục Hoài xử lý những công việc bị đọng lại trong mấy hôm bị thương. Nhưng hai người đều kiên nhẫn chờ đợi.
Diệp Sở biết từ khi khai trương, quán trà Hằng Hưng vẫn luôn đắt khách.
Tuy không tiện quấy rấy việc làm ăn của người khác, nhưng nàng hy vọng cuộc nói chuyện của bọn họ có thể được bảo mật.
Diệp Sở nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy vẫn phải làm gì đó, mới có thể ổn thỏa được.
Diệp Sở gọi điện đến quán trà Hằng Hưng.
Đầu bên kia điện thoại lập tức có người nhận: "Xin chào, đây là quán trà Hằng Hưng."
Diệp Sở nói: "Ta là người đặt trước phòng 3 tầng 2 hai ngày trước, ta muốn hỏi một câu, ta có thể bao cả tầng 2 quán trà của các người không?"
Diệp Sở suy nghĩ, lại nói: "Ba ngày sau, nếu có khách đặt trước, có thể từ chối giúp ta không?"
Người nọ sửng sốt một chút, có chút chần chừ: "Này......"
Diệp Sở hỏi: "Là không có phương tiện sao?"
Người nọ hơi do dự, liền nói thật với Diệp Sở: "Thật xin lỗi, đã có người bao hết tầng 2."
Nghe đến đó, Diệp Sở nâng mi: "Phải không?"
Trong chốc lát, nàng đã biết người bao hết tầng 2 quán trà là ai.
Ngữ khí của người bên kia hơi mang xin lỗi: "Thân phận của vị khách kia rất đặc biệt, thật xin lỗi ngài."
Diệp Sở chợt cười: "Vị khách kia là Lục gia Tam thiếu?"
"Ngài......" Người nọ cảm thấy không thể tưởng tượng, sững người một lúc, rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/924745/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.