Edit: Sunny
Cô đã bận bịu cả ngày rồi nên rất buồn ngủ, nhưng đột nhiên nghĩ tới manh mối này cơn buồn ngủ của Kiều Lam tiêu tan mất hơn nửa, cả người đều tỉnh táo. Cô hận không thể khiến cho trời sáng ngay lập tức để chạy tới xác nhận xem bố Đàm có hẹn trước hay không.
Tối hôm qua Kiều Lam đã vất vả cả đêm nên buổi chiều hôm mùng hai đến là được, nhưng vừa mới qua giữa trưa Kiều Lam đã tới.
Giữa trưa khách trong phòng ăn không nhiều lắm, Kiều Lam đi tới quầy thu ngân, tìm đơn đặt phòng trước mấy ngày này. Xem từng tờ một, rốt cuộc cũng tìm thấy ba chữ Đàm tiêm sinh.
Kiều Lam cảm thán, may mà Đàm Mặc họ Đàm, nếu như cậu mang họ Lý, họ Vương là những họ rất phổ biến, thật sự cô không biết phải làm như thế nào nữa.
Họ Đàm là một họ rất khó gặp, nếu như không phải do quen biết Đàm Mặc thì Kiều Lam cũng không biết đến sự tồn tại của dòng họ này.
Bố Đàm Mặc hẹn đặt chỗ trước vào khoảng thời gian là 7g30 tối.
Trước đó Đàm Mặc và bố cũng đã tới nhà hàng Tây này mấy lần, đều do Kiều Lam phụ trách phục vụ. Đàm Mặc đã từng nói chuyện với bố cậu rằng cô là bạn học của cậu, đến lúc đó tìm bố Đàm hỏi số điện thoại di động của Đàm Mặc. Bố Đàm chắc là sẽ nói cho cô biết chứ nhỉ...
Đàm Mặc đang ở một thành phố cách Kiều Lam mười hai tiếng đồng hồ. Từ hôm đó rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-duong-nam-phu/1901105/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.