Edit: Sunny
Đàm Mặc trầm tư một lúc, về sau cũng đồng ý.
Khi Đàm Mặc ngồi trên máy bay đã cất cánh, Kiều Lam cũng vừa hay kết thúc môn thi cuối cùng. Cô vẫn như thường lệ đi đến phòng thi tìm Đàm Mặc, thì phát hiện Đàm Mặc vậy mà không có ở đó.
Hiện giờ Kiều Lam đã là người nổi tiếng, mỗi lần thi xong đều tới phòng thi tìm Đàm Mặc, bạn học ngồi phía sau Đàm Mặc vừa nhìn thấy cô đến là biết ngay cô tới tìm ai.
"Đàm Mặc làm được một nửa bài thi thì có người tới tìm cậu ấy, sau đó hai người vội vàng đi luôn." Bạn học giải thích với Kiều Lam.
Kiều Lam ngẩn người cảm ơn bạn học đó rồi ra khỏi phòng.
Có người tới đón cậu ấy, vậy là không phải sức khỏe Đàm Mặc đột nhiên có vấn đề. Điều này khiến Kiều Lam yên tâm hơn.
Chưa thi xong đã vội đi hẳn là trong nhà có việc gì gấp.
Kiều Lam muốn hỏi thăm Đàm Mặc nhưng bây giờ lại thúc thủ vô sách. Bởi vì bản thân cô không có điện thoại, mà cho dù có cũng không phương thức liên lạc với cậu ấy.
(Thúc thủ vô sách: bó tay không có biện pháp, không có cách nào thực hiện được)
Đứng một hồi lâu dưới tuyết, Kiều Lam mới khoác cặp bước ra khỏi trường. Kì thi đã kết thúc nhưng công việc vẫn phải tiếp tục. Chẳng qua là mỗi tối sẽ không còn cậu thiếu niên thường hay lui tới nữa.
Thi cuối kì xong sẽ được nghỉ một ngày, các thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-duong-nam-phu/1901103/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.