Dịch: Xiaoxin
Hôm sau bà Kiều đưa 50 tệ cho Kiều Nguyên để nó thích ăn gì thì mua cái đó. Kiều Nguyên hài lòng cầm tiền, dương cầm đắc ý, nhỏ giọng nói: “Chị học hành có giỏi thì mẹ cũng thích tôi nhất.”
Kiều Lam cạn lời trợn trắng mắt. Đó là mẹ nó, cô cũng chẳng lạ gì.
Kiều Lam còn lạ gì bà Kiều, nhưng không ngờ bà ấy lại đem chủ ý đặt lên người Kiều Lam. Nếu bây giờ Kiều Lam học giỏi như thế, mà Kiều Nguyên học không lại thì để Kiều Lam mỗi ngày kèm cặp Kiều Nguyên. Bà không tin Kiều Nguyên không thông minh bằng Kiều Lam.
Bà cụ Kiều hiếm khi không phản đối ý kiến bà Kiều, bà cụ thấy cảm thấy cũng có lý. Kiều Lam có thể thi tốt như vậy thì sao Kiều Nguyên không được chứ, Kiều Nguyên còn là con trai nữa.
Bà Kiều không nghĩ việc này có gì mà khó khăn, dù sao Kiều Lam vẫn luôn rất nghe lời bà. Sáng hôm sau Kiều Lam đi học, bà Kiều lắc lư đi ra ngoài, tùy tiện nói với Kiều Lam.
“Sau này buổi chiều đi học về sớm một chút, mỗi tối dạy em con học.”
Bà nói xong đang tính xoay người đi vào trong, thì lại nghe thấy giọng Kiều Lam.
“Con không có thời gian.”
“Làm sao mà không có thời…” Nói được một nửa thì mới nhớ đến Kiều Lam đang đi làm thêm
Bà Kiều nghe nói Kiều Lam đang làm thêm ở một nhà hàng Tây khiến bà vui vẻ không thôi vì bà thấy mấy người đến nhà hàng ăn toàn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-duong-nam-phu/1901094/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.