Dịch: Xiaoxin
Sau khi hết tiết, Kiều Lam rốt cục cũng không chịu nổi nữa buộc phải đứng dậy để đi đến nhà vệ sinh rửa mặt.
Thời tiết tháng 11 ở phía Bắc không mát mẻ gì cho cam, cho nên sau khi tát nước lạnh lên mặt, cuối cùng Kiều Lam cũng lấy lại được tinh thần. Đợi cơn choáng váng qua đi, Kiều Lam quay về lớp học. Lúc đi đến chỗ ngồi, cô thấy Đàm Mặc đang cúi đầu đọc sách.
Khoảng thời gian trước, hai người không có ngồi gần nhau, mà Đàm Mặc ở trường ít khi nói chuyện cho nên Kiều Lam không chủ động tìm cậu.
Nhưng bây giờ người ngồi trước người ngồi sau. Kiều Lam nhìn tựa cuốn sách của Đàm Mặc, nhìn tới nhìn lui mà chẳng hiểu ngô khoai gì, liền đến gần đánh tiếng hỏi: “Cậu đang đọc sách gì thế?”
“Điện từ học cổ điển”
Đàm Mặc thầm trả lời trong lòng.
Nhưng cậu không thể nói chuyện với Kiều Lam, huống chi bây giờ lại muốn nói cho Kiều Lam biết.
Không muốn nói chuyện với Kiều Lam.
Vì thế cậu trầm mặc rút quyển sách lại, không muốn cho Kiều Lam đọc.
Kiều Lam sửng sốt. Mặc dù cậu bình thường không thích nói chuyện, nhưng Đàm Mặc sẽ không làm ra hành động kháng cự như vậy. Kiều Lam há hốc mồm, không từ bỏ ý định, lên tiếng hỏi thêm: “Cậu làm sao vậy?”
Đàm Mặc ngẩng đầu, biểu cảm trên gương mặt nhợt nhạt vẫn nhàn nhạt.
“Xoay người lại.”
Kiều Lam: …
Kiều Lam: ???
Bùi Ninh bên cạnh tò mò kéo áo Kiều Lam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-duong-nam-phu/1901077/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.