Dịch: Xuân Mai
Hôm nay Kiều Lam không mặc áo đồng phục học sinh rộng thùng thình nữa, mà mặc quần áo đồng phục của nhà hàng Tây.
Cô buộc tóc đơn giản để lộ ra cần cổ thon dài mảnh khảnh, áo gi lê kiểu tây, áo sơ mi trắng cổ Đức sơ vin để trong váy ngắn, làm tôn lên vòng eo cực kỳ nhỏ.
Cô đi đôi giày da màu đen đế mềm, càng khiến đôi chân thêm thon dài, thẳng tắp. Tuy bận rộn nhiều việc, nhưng cô vẫn đi qua lại đầy uyển chuyển và thành thạo trong nhà hàng.
Ông Đàm thực sự không hiểu nổi suy nghĩ của con trai.
Ông vẫn luôn thích nhà hàng Tây này, cách bài trí đẹp, phục vụ tốt, thức ăn vô cùng ngon miệng.
Nhưng Đàm Mặc rốt cuộc có thích hay không thì ông không đoán ra được. Nhìn cậu ngồi im trên xe lăn, đôi mày của ông Đàm hơi nhíu lại không dễ nhận ra, ông nói: “Bố thường xuyên đến nhà hàng này, cũng khá ổn. Nhưng nếu con không thích thì chúng ta có thể đổi sang nơi khác. Hay là con không thích ăn đồ Tây? Con muốn ăn gì?”
Ánh mắt của Đàm Mặc vẫn rơi vào bóng lưng của Kiều Lam, cậu chỉ đáp ngắn gọn bằng ba chữ.
“Nhà hàng này.”
Nghe vậy, ông Đàm mới giãn chân mày ra.
Ông tới đây khá nhiều lần, cũng coi như là khách quen của nơi này, hơn nữa còn chi tiêu khá hào phóng. Nhân viên làm việc ở nơi này hầu hết đều biết ông, cô lễ tân vừa nhìn thấy ông đã đon đả ra đón:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-duong-nam-phu/1901071/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.