- Nghe đâu hôm nay Thành Nhân xuất viện đấy.
- Chà, dù sao cũng học trường này, nghỉ không nổi đâu.
- Có khi nào ngứa miệng lại nói mấy câu làm người ta đánh nó nữa.
- Ha, thì cứ để nó tự nhiên, be his guest (*) hahaha.
(*) be your guest: cứ tự nhiên / tự nhiên như ở nhà đi.
Đám thiếu niên mồm năm miệng bảy liên tiếp đáp lời nhất thời khiến không khí xung quanh bỗng nhiên ồn ào tựa bão vũ, giờ giải lao cũng không đủ cho bọn họ.
- Bạn bè cùng lớp giúp đỡ nhau nhiều chút đi.
Hoàng Bách Tùng ấn đầu bút bi khiến nó phát ra một chuỗi âm thanh vui tai, mắt nhìn đề toán mãi chưa ra đáp án, mày đẹp khẽ nhíu lại, nhàm chán nói câu kia khiến đám anh em cười phá lên. Vậy mà lại có thể làm mồm bọn họ ngậm lại đến hết giờ ra chơi.
Mọi người trong lớp cũng ngầm thừa nhận, bạn học Hoàng Bách Tùng này thật sự không tầm thường.
Đã bắt đầu vào tuần học chính thức, dù lớp trên hay dưới đều tự nâng cao ý thức học tập của mình không làm ảnh hưởng đến kết quả kiểm tra tháng, vào đây thì khó bao nhiêu thì ra lại dễ bấy nhiêu cho nên bọn họ đều thủ sẵn tâm lý.
Chơi thì chơi nhưng học phải ra học.
Mỗi tiết học, lớp bọn họ đều dồn tinh lực nghe giảng rồi giải đề, học tập cũng chỉ có như vậy. Sự kiện đánh nhau bị nêu tên trước toàn trường kia tựa như gió cứ cuốn bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-duong-hoa-tam-xuan/2606441/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.