Chương trước
Chương sau
Rõ ràng bài đăng kiểu cặp đôi của người đàn ông có hàm ý chính thức công khai.
Cho dù các tương tác trước đó đã tiêm vắc xin cho mọi người, nhưng tuyên bố chính thức của hai siêu sao và xu thế cặp đôi tu thành chính quả vẫn gây chấn động hot search.
Hai bài đăng đón nhận lượt chuyển tiếp và bình luận mãnh liệt chưa từng có trong lịch sử. Không chỉ có mọi người bị bất ngờ, vẻ mặt ngỡ ngàng không kịp phòng bị, Kỷ Ninh cũng không có sự chuẩn bị nào.
—— Cô không hề biết Kỷ Thời Diễn sẽ đăng như vậy.
Ngoài cửa sổ, màn đêm dày đặc, mây trăng hòa quyện vào nhau.
Cô nhảy xuống ghế, quên mang dép, đi chân trần mở cửa phòng ra.
Người đàn ông chống khuỷu tay lên tay vịn ghế sô pha, đặt ngón trỏ lên môi, các ngón tay thon dài còn lại buông thõng xuống, nhưng vẫn không giấu được nụ cười trên môi, cười giống như một thiếu niên hăng hái.
Kỷ Ninh lặng lẽ đi đến trước mặt anh, “Đang cười cái gì?”
“Hửm?”
Lúc này Kỷ Thời Diễn mới phát hiện cô đã đi ra, tầm mắt nhìn vào bàn chân trần của cô.
“Sao không mang dép vào?” Người đàn ông ngoắc lại, “Qua đây ngồi, nền nhà rất lạnh.”
Cô nhón mũi chân lên, tự ý giẫm lên ghế sô pha, sau đó ngồi khoanh chân bên cạnh anh.
Anh có bệnh sạch sẽ. Nếu như đổi thành bất kỳ người nào đi vòng vòng trên nền nhà rồi giẫm lên ghế sô pha, có lẽ anh sẽ lôi thẳng người đó ra ngoài, mặc dù mỗi ngày có người quét dọn nhà cửa, nền nhà cũng rất sạch sẽ.
Nhưng tiểu tổ tông không giống vậy, tiểu tổ tông phải có đặc quyền.
Người đàn ông nhìn cô, chỉ hỏi: “Có lạnh không?”
Kỷ Ninh lắc đầu, kéo cái gối từ đằng sau ra, kê lên đầu, “Anh vẫn chưa trả lời em.”
Kỷ Thời Diễn nhớ lại câu hỏi của cô, nhướng mày lên, giọng điệu thoải mái, hài lòng khó tả, “Còn có thể cười cái gì, chỉ cảm thấy được hâm mộ…”
Kỷ Ninh:?
“Rất sảng khoái.”
Chỉ vài câu cực ngắn, sự thỏa mãn của người đàn ông như muốn tuôn ra.
Rõ ràng nên cạn lời với chuyện bé xé ra to của anh, nhưng tâm trạng vẫn vui vẻ theo. Cô cũng vùi vào chiếc gối bằng lông, lặng lẽ nhoẻn miệng lên.
Anh dựa người qua, mùi hương hổ phách và gỗ mun trong quần áo mặc nhà từ từ lan tỏa.
“Thấy bài đăng của anh chưa?”
“Chắc chắn là thấy rồi.” Cô giơ điện thoại trong tay lên, “WeChat của em sắp bị tin nhắn oanh tạc rồi.”
Từ nãy đến giờ vẫn chưa dừng lại, đều là chúc mừng hoặc ghen tị. Có người còn trực tiếp gọi điện thoại trong khung đối thoại của cô —— chẳng hạn như Tống Du.
Sau khi Tống Du liên tục gào thét chói tai, hiếm khi cô ấy không tiếc buông lời khen ngợi: 【Cách công khai này thiệt là lãng mạn, cô biết nghĩ quá đấy.】
Kỷ Ninh: 【Không phải mình nghĩ, Kỷ Thời Diễn tự đăng. 】
Tống Du: 【Hai người không thảo luận qua à??? 】
【Không có. Mình vừa mới tham gia hoạt động chủ đề trên Webio, anh ấy đăng thì mình mới biết.】
【Đệch mợ, người đàn ông này quá đỉnh, lực sát thương đáp trả quá kinh. Buổi tối trong lớp tự học, mình còn nghe thấy tiếng thét chói tai trong tòa nhà bên cạnh.】 Tống Du bên kia than thở: 【Cậu đúng là biết đầu thai, kiếp sau cho mình số mệnh may mắn của cậu được không?】
Vừa nói xong, Tống Du lại nhận ra không đúng: 【Bỏ đi. Khoảng thời gian bị nuôi tài khoản anti kia cũng không may mắn gì, coi như mình chưa nói gì.】
【…?】 Cô bạn này thật là biết tính toán.
【Có điều nhìn chung vẫn khá tốt, cậu đã sống sót rồi. Bây giờ sự nghiệp và tình yêu đều tốt đẹp, đạt tiêu chuẩn thành công khiến người ta ghen ghét.】
【Sự nghiệp vẫn chưa có.】 Kỷ Ninh nói: 【Mình vẫn chưa nhận được giải thưởng lớn có chất lượng.】
Tống Du ồ lên: 【Đặt ra yêu cầu cao với bản thân như thế à? Vậy được, đợi sau khi cậu nhận được giải thưởng, mình sẽ thưởng cho cậu.】
【Thưởng cái gì?】
【Mời mình đi ăn.】

Quay trở lại trọng điểm của tối nay, hiển nhiên lực sát thương của người đàn ông không chỉ giới hạn ở trường học, Weibo và vòng tròn bạn bè đều bị anh càn quét hết.
Trên Weibo, mọi người gần như xem Kỷ Ninh là vận may theo đuổi thần tượng. ——
【Chuyển tiếp bài viết của Kỷ Ninh, bồ cũng có thể công khai tình yêu với idol.】
【Mị không chịu nổi, thứ ngọt ngào như vậy là để người xem hả?!】
【Câu trả lời này đúng là quá hoàn hảo, trước sau đều ăn khớp, vừa có quá khứ, vừa có tương lai, lại còn quan tâm tới tâm trạng của cô bé theo đuổi thần tượng T. T Tối nay gato đến nỗi không thể chợp mắt. 】
Sự kiện sốt dẻo không thể thiếu mẫu câu theo gót. Vòng tròn bạn bè và một số tài khoản Weibo chứng thực đều bắt chước mẫu câu trêu đùa.
【Hiện tại của tôi: [Hình đầu tóc rậm rạp]. Tương lai của tôi: [Hình đầu trọc] 】
【Hiện tại của tôi: [Béo mập]. Tương lai của tôi: [Béo mập hơn chút]】
【Hiện tại của tôi: [FA]. Tương lai của tôi: [FA xuyên biên giới]】
Suốt cả đêm đều theo sát tin hot, các cô bé Chuột Máy Tính đều cắn đường đến đê mê.
Kỷ Ninh cũng xem Weibo rất lâu, bị chọc cười bởi đủ kiểu tấu hài, lúc nhớ ra phải đi tắm đã là hơn 11 giờ.
Gần đây cô phải điều chỉnh lịch đi ngủ sớm, tuần tới phải vào đoàn làm phim 《Đúng Lúc Tuyết Rơi》 rồi.
Thiếu nữ đứng dậy, đúng lúc bắt gặp người đàn ông tắm xong đi ra.
Anh mặc áo choàng tắm màu trắng gọn gàng, chỉnh tề, tóc trán hơi ướt, có giọt nước chảy róc rách vào trong cổ áo của anh.
Người đàn ông cứ thế nhìn cô một lúc, bỗng nhiên khẽ cười, “Tội nghiệp em.”
Kỷ Ninh nghiêng đầu qua.
“Cả thế giới đều biết ——”
Người đàn ông cụp mắt xuống, rõ ràng đang nói xin lỗi nhưng lại chẳng có chút hối hận, vẫn cười, “Hình như em chỉ có thể bị anh trói buộc bên người, không thể trốn thoát.”
///
Trong hai tuần quay phim 《Đúng Lúc Tuyết Rơi》, bộ trang điểm mà trước đây Kỷ Ninh hợp tác đã chính thức bán trên mạng.
Cô đã kiểm tra kỹ hộp trang điểm từ màu sắc đến chất lượng phấn mắt, đến cả thiết kế trên hộp cũng từng được cô đề xuất ý kiến, chỉnh sửa qua vài lần. Nặc Nặc luôn nói: “Bất kể kiếm được bao nhiêu tiền, một số hotgirl mạng mở cửa hàng cũng chẳng thèm quan tâm đến, nghệ sĩ nhà tôi phải đích thân đi giám sát, chỉnh sửa cả logo lớn nhỏ.”
Nhưng sự chăm chỉ chắc chắn sẽ có báo đáp.
Trước đây có tiền lệ vòng tay của cô đều bán hết sạch, lần này mở chế độ bán trước hộp trang điểm, doanh thu bán trước mười ngày đã cán mốc 100 nghìn.
—— Không ai ngờ bán trước lại có thể như vậy.
Hơn nữa, sau khi đợt bán trước đầu tiên khép lại, có rất nhiều người nói mình không thấy thông tin nên không mua được, đang cầu xin đợt bán trước thứ hai.
Các nữ nghệ sĩ khác rối rít bắt chước cô, bắt đầu liên lạc với các nhà sản xuất để hợp tác làm ăn. Đáng tiếc miếng bánh béo bở tiên phong đã nằm trong chén của cô.
Gần đây, nhà T sườn xám mà trước đây ký hợp đồng bắt đầu quay phim quảng cáo. Vì hai người đã chính thức công bố tình yêu nên hiển nhiên sẽ quay phim quảng cáo với nhau.
Đoàn làm phim chấp thuận nghỉ nửa ngày, để bọn họ đến studio chụp tư liệu.
Nhiếp ảnh gia là người Mỹ, may mà tiếng Anh của hai người khá tốt nên không cần phiên dịch.
Chủ đề chụp ảnh hôm nay là cám dỗ, quyến rũ.
Chẳng mấy chốc, nhiếp ảnh gia dùng tiếng Anh thông thạo bảo cô dạng chân ngồi trên đùi Kỷ Thời Diễn.
Đầu óc của Kỷ Ninh trống rỗng trong chốc lát, lần đầu tiên hy vọng mình không hiểu.
Người đàn ông uốn tóc xoăn xù để phối hợp chụp hình, tóc mái hơi cong được cố định ở bên trán, lúc hơi dựa người vào ghế trông có vẻ phong lưu, phóng khoáng.
Thấy cô chậm chạp không di chuyển, anh nhướng mày, “Không làm được à?”
Khi đó cô đã đồng ý nhận, vậy thì cô cũng phải đảm đương nội dung chụp ảnh.
“Vì công việc.” Kỷ Ninh hít một hơi thật sâu, “Không có gì em không làm được.”
Cô vịn lên vai của người đàn ông và xoay người lại. Nhiếp ảnh gia lại còn đổ dầu vào lửa, nói: “Đã là người yêu thì không nên xấu hổ, dũng cảm lên.”
Sườn xám xẻ tà phân nửa, miếng vải lót màu đỏ đậm làm thiếu nữ trắng nõn hơn, đôi thân vừa thon vừa thẳng.
Tay của người đàn ông đặt bên eo cô, hai chân vốn dĩ còn thả lỏng cũng từ từ căng cứng. Duy trì một động tác quá lâu, rốt cuộc anh không nhịn được nheo mắt lại, chóp mũi đổ chút mồ hôi, yếu hầu chuyển động như đang kiềm chế.
Vốn dĩ anh cũng không giỏi nhẫn nại.
Tiếng hô kết thúc của nhiếp ảnh gia quả thật là viên thuốc trợ tim. Kỷ Ninh bước xuống ghế như sống sót sau tai nạn, cảm thấy đôi chân đã cứng như gỗ.
Lúc xem thành phẩm, anh lại khôi phục dáng vẻ bình tĩnh như thường, còn có tâm trạng quan sát cô, “… Sao đôi tai vẫn còn đỏ?”
Cô ôm lấy dái tai bằng hai tay, “Trong này quá oi bức, đôi tai không chịu nổi.”
Hình như anh lại cười, nhưng cô đã không thể kiểm soát được nữa.
Chụp xong tư liệu của nhà T, hai người lại tập trung quay phim điện ảnh.
Kỷ Ninh phải phối hợp quay phim với ánh sáng vì có khá nhiều cảnh sáng sớm. Có lúc cô thực sự dậy lúc ba giờ rồi bắt đầu quay lúc bốn giờ. Mọi người chưa thức dậy, cô đã phải cầm dao lên, bắt đầu xử lý cá.
May mà lúc đầu Kỷ Thời Diễn cũng giúp đỡ cô, không để cô chịu đựng khó khăn này một mình.
Bộ phim điện ảnh này dự kiến quay trong bảy tháng, là do đạo diễn muốn làm từ từ để ra thành phẩm hay.
Trong những tháng cô quay phim, Giang Nhân cũng thuận lợi giúp cô giành được người phát ngôn toàn cầu của nhà A. Dưới trướng thương hiệu cao cấp nổi tiếng bao gồm mỹ phẩm trang điểm, dưỡng da, thời trang và nước hoa, người đại diện toàn cầu của nhà đó chưa có tiền lệ mời người Trung Quốc. Việc tìm kiếm các nghệ sĩ đang nổi trong nước chỉ là để làm đại sứ quảng bá, hoặc là trao danh hiệu người phát ngôn của khu vực Trung Quốc, hoặc là chỉ làm người đại diện của bộ phận mỹ phẩm trang điểm đơn giản.
Việc tìm cô làm người phát ngôn toàn cầu không chỉ khẳng định độ nổi tiếng và sức hút của cô ở trong nước, mà còn là sự xem trọng tầm ảnh hưởng của mình ở nước ngoài, cũng là sự hài lòng về tổng thể hình tượng.
《Nơi Này Có Ngôi Sao》 không chỉ vượt mốc ba tỉ lượt phát sóng trên mạng trong nước, mà còn được đài truyền hình nước ngoài mua bản quyền, thành tích rất nổi bật.
Lần đầu tiên Kỷ Ninh có fan nước ngoài với quy mô lớn, cộng thêm chuyện công khai tình yêu với Kỷ Thời Diễn, 《Huyễn Dũ》 chưa phát sóng đã có hàng loạt đài truyền hình tranh nhau mua.
Sau khi ký hợp đồng, cô đã theo dõi một số tư liệu chụp ảnh, kết quả là hôm đó bỗng dưng bị đẩy lên hot search. Các blogger lớn phát hiện nhà A đã thay đổi trang chính, giữ lại một bóng đen của người phát ngôn, nói là chính thức công bố vào ngày 10.
Dĩ nhiên blogger đứng ngồi không yên, lại bắt đầu suy đoán chủ đề: 【Ngày 10 nhà A sẽ giải đáp người phát ngôn toàn cầu mới. Nhìn vào bóng đen này rất giống Kỷ Ninh, sẽ là cô ấy sao?】
Fan đều nói đợi chính thức công bố. Trong bình luận hot trên cùng có một bài như vầy: 【Sao có thể chứ? Không thể nào cho người Trung Quốc làm người đại diện toàn cầu được. Tài nguyên đó đều là của các nghệ sĩ cao cấp nhất ở nước ngoài. Sau khi Kỷ Ninh đổi ê kíp đã chạy đến ăn vạ đúng không? Đề nghị tỉnh táo.】
Không ngờ ngày hôm sau, nhà A đã chính thức công bố sớm, tag tên Kỷ Ninh, còn kết hợp với lời nói hợp tác chân thành: 【Mỗi giây hợp tác với cô đều đáng giá kỷ niệm.】
Bài viết “Đề nghị tỉnh táo” của hôm qua bị đào ra, mọi người vội vàng muốn vả cho người phát ngôn tỉnh lại:
【Chính thức công bố rồi, thực sự đúng là Kỷ Ninh, cám ơn bạn đã khẳng định địa vị của người đại diện này.】
【Tôi mới là người đề nghị cô tỉnh táo chút, mở to mắt ra xem Kỷ Ninh diễn viên xuất sắc của chúng tôi có tỉ lệ người xem vượt quá 2%, là thần dược phòng vé, nắm giữ vô số thương hiệu đại diện, có năng lực tạo xu hướng sản phẩm hàng đầu nhé.】
【Xin chào, tôi là bác sĩ. Xin hỏi có phải bạn bị đau mặt quá nên muốn tới bệnh viện của chúng tôi chữa bệnh không? Có trợ cấp cho người tàn tật nhé.】
Dĩ nhiên Kỷ Ninh làm người phát ngôn cho thương hiệu mà ai ai cũng biết đã dẫn tới cuộc thảo luận. Năng lực của cô cũng khiến nhiều người lấy làm vinh dự: 【Kể từ khi sáng lập thương hiệu, hình như đây là lần đầu tìm nghệ sĩ Trung Quốc làm người phát ngôn toàn cầu đó. Kỷ Ninh thật giỏi, bằng chứng rõ ràng cho sao hạng A.】
【Đôi Kỷ đúng là bộ mặt của giới giải trí Trung Quốc ở nước ngoài.】
Danh tiếng của Kỷ Ninh ngày càng lan rộng, trong khi đó hai người Hàn Mịch và Đào Tương dần dần sống ẩn dật sau khi bị phanh phui scandal. Vì để vứt bỏ mối quan hệ, công ty đã chủ động kết thúc hợp đồng. Con giáp thứ 13 và ma túy là vết nhơ mà nữ nghệ sĩ không thể dính vào, gặp phải chuyện này thì cả đời hết hy vọng trở mình.
Tôn Hà cũng không rút khỏi giới, không cam chịu số phận nhưng lại không thể vượt qua sóng gió, phải đóng phim truyền hình chiếu mạng nhỏ lẻ không nổi, tới lui với các bộ phim thối nát. Thỉnh thoảng cô ta được người ta nhớ tới, xách ra nói đôi câu, được đặt cho biệt danh thân thương, mới tinh —— Tôn đê tiện.
Cuối năm, 《Đúng Lúc Tuyết Rơi》 chính thức đóng máy. Kỷ Ninh cũng được mời tham gia giải Hoa Kim trong tháng.
Giải Hoa Kim là giải thưởng chất lượng nhất được trong nghề công nhận. Nói theo cách bình thường, chỉ có nam nữ chính xuất sắc nhất giành được giải này mới có tư cách gọi là ảnh đế, ảnh hậu.
Không phải cô chưa nhận được giải nữ chính xuất sắc nhất. Ba bộ phim truyền hình 《Yên Chi Chử Tửu》, 《Nơi Này Có Ngôi Sao》, 《Hoa Hồng Và Gió Khi Đó》 cũng để cô nhận được rất nhiều giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất, nhưng lại chưa từng có mặt trong giải Hoa Kim. Cuối cùng năm nay đã lọt vào danh sách nữ chính xuất sắc nhất nhờ vào 《Vòng Tròn Đồng Tâm》.
Mặc dù tối hôm đó không có giải thưởng, nhưng được lọt vào danh sách đã là sự khẳng định lớn nhất. Những người được lọt vào danh sách với cô đều là các diễn viên gạo cội và diễn viên đóng phim chính kịch xuất sắc. Ở độ tuổi của cô, có thể được đề cử đã là rất tốt rồi.
Suốt buổi tối hôm đó, Kỷ Ninh giống như say rượu, đi bộ cũng thấy lâng lâng, nói là muốn ăn mừng, bảo Kỷ Thời Diễn đưa cô đi uống rượu. Kết quả là quán rượu đã đóng cửa, ở nhà cũng không có rượu dự trữ.
Thần kinh của cô vẫn còn trong trạng thái phấn khích, tắt điện thoại ép buộc mình ngủ. Kết quả là lăn lộn trên giường vẫn không ngủ được, nửa đêm đành phải bò dậy, đi lên sân thượng hóng gió.
Cô đang ngâm nga, đung đưa xích đu thì nghe thấy tiếng động của người đàn ông đi ra khỏi phòng, rót ly nước ấm, “Tại sao vẫn chưa ngủ?”
“Em không ngủ được.” Thiếu nữ làm ra vẻ tội nghiệp, quay đầu lại nhìn.
Người đàn ông ngồi xuống bên cạnh cô, đưa cho cô uống một hớp nước rồi mới hỏi: “Lý do?”
“Có thể là vì được đề cử.” Cô vịn vào xích đu, nhìn về đằng xa, “Hồi nhỏ em thích xem lễ trao giải Hoa Kim nhất, cảm thấy nơi đó rất thiêng liêng, là cung điện. Không ngờ cũng có ngày mình được xuất hiện ở đó, hơn nữa em còn có lời thuyết minh. Lúc nghe đến lời thuyết minh, trái tim em như ngừng đập, giống như lúc anh tỏ tình với em.”
Kỷ Thời Diễn: “…”
“Có phải em rất vô dụng không?” Thiếu nữ bĩu môi, dường như nhớ tới gì đó, “Lúc anh nhận giải là hơn em một năm đúng không? Hôm đó anh có cảm giác gì, cũng bình tĩnh như ngày thường chứ?”
Thật lâu sau, người đàn ông ngẫm nghĩ một lúc, “Tối hôm đó… hình như kích động một lúc.”
“Kích động tới mức nào? Mất ngủ không? Hôm đó ngủ lúc mấy giờ?”
“Chín giờ.”
“…”
Kỷ Ninh nghẹn ngào một hồi, thản nhiên chấp nhận hiện thực, “Xem ra không có gì có thể khiến anh mất khống chế.”
Người đàn ông nhìn thiếu nữ gối đầu lên vai, dòng suy nghĩ miên man quay về hôm chụp sườn xám, cơn buồn ngủ cũng biến mất theo.
“Tại sao không có?” Không biết qua bao lâu, anh trả lời như vậy.
Thiếu nữ không có động tĩnh, giống như ngủ thiếp trên vai anh.
Kỷ Thời Diễn bế cô đi vào phòng, nhẹ nhàng đặt cô lên giường.
Kỷ Ninh vốn dĩ hơi buồn ngủ, kết quả là khi được anh đặt lên giường, ngửi thấy mùi hương trên gối anh thì bỗng nhiên tỉnh táo.
Người đàn ông đã nằm xuống đưa lưng về phía cô. Cô rón rén cọ xát vào, chưa kịp làm gì thì người đàn ông chợt xoay người lại, “Rốt cuộc có ngủ không?”
Thiếu nữ chớp mắt, “Em không ngủ được…”
“Em nhích tới nhích lui trong chăn nữa,” Người đàn ông cầm lấy cổ tay của cô, “Anh không đảm bảo sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.”
Nói xong, anh lại xoay người đưa lưng về phía cô, giống như trốn tránh đụng chạm cô, lại giống như kiềm chế gì đó.
Không có điện thoại bên cạnh, ngay lúc này thật nhàm chán. Kỷ Ninh đành phải nhích lại gần, hỏi bên tai anh: “Anh có cảm thấy lòng bàn tay của anh rất nóng không? Máy lạnh làm anh nổi lửa à?”
Kỷ Thời Diễn: “…”
Hơi thở của thiếu nữ phả vào tai anh, hòa lẫn mùi hương chanh tây riêng biệt, làm xốn xao ruột gan.
Người đàn ông không nhịn được nữa, xoay người đè cô xuống, nghiến răng, “Em cảm thấy rốt cuộc cái gì làm anh nổi lửa?”
Cô sờ vào ấn đường của anh trông rất vô tội, “Em, em à?”
Hơi thở của Kỷ Thời Diễn rối loạn, đoán là chắc tối nay cô điên rồi, chuyện gì cũng dám nói.
Một lúc sau, người đàn ông hơi thả lỏng, vùi đầu vào cổ cô rồi thở dài, “Em đừng đùa giỡn với anh nữa.”
Sau lần thứ ba xoay người lại để mình tỉnh táo, anh lại đón lấy màn đánh úp lần thứ ba của thiếu nữ.
Cô dè dặt, chọt vào gáy anh, giọng nói rất nhẹ nhàng, “Vậy nếu em muốn đùa giỡn với anh thì sao?”
“…”
Anh không cho cô cơ hội lên tiếng nữa. Người đàn ông xoay người đè lên, thậm chí nụ hôn cũng rất mãnh liệt.

Hình như trong phòng khách phát ra âm thanh, là tiếng nói chuyện rất quen thuộc. Kỷ Ninh phản ứng cả buổi mới nhớ ra lúc nãy quá nhàm chán nên mình xem TV trong phòng khách một lúc, đúng lúc chuyển đến bộ phim của Kỷ Thời Diễn, là bộ phim mà cô xem nhiều lần vào năm cô tốt nghiệp.
Lúc đó cô vẫn không biết mình sẽ quay show truyền hình với anh, cũng không biết sẽ yêu đương thực sự với anh, thậm chí không biết mình có thể dựa sát vào anh như vầy, ngay cả nhiệt độ, hơi thở của anh cũng có thể nắm bắt chính xác.
Nhưng bây giờ anh đang làm gì đây?
Cảm giác vi diệu chồng chất lên nhau, giống như được tác thành trong một chiều không gian.
Người đàn ông kiềm chế, vuốt ve tóc cô.
Đột nhiên cô muốn đến biển, muốn đến những cơn sóng nhấp nhô, hiện ra ánh sáng màu vàng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời. Thỉnh thoảng cô có cơ hội nhìn thấy thủy triều đánh vào bãi cát, sóng biển cuồn cuộn xô vào những tảng đá đen, gió biển mang theo chút vị mặn.
Trong lúc suy nghĩ vẩn vơ, cô chạm vào vành tai đầy mồ hôi của người đàn ông, đầu ngón tay hơi ướt, tâm hồn mong manh liên tục sụp đổ trong sự dịu dàng, quyến luyến.
Hơi thở dồn dập của anh dần dần ổn định, đôi môi áp vào tóc mai của cô.
Hình như TV vẫn chưa chiếu xong, cô đã không nghe rõ và không nhớ rõ đang nói những gì, chỉ nhớ rõ cánh tay nổi gân xanh của anh chống bên cạnh mình, còn có chiếc đèn chùm nhấp nhô trong tầm mắt.
Không đúng, hình như không phải chiếc đèn chùm nhấp nhô, mà là cô.

Một lần kết thúc đã là ba giờ sáng.
Sau khi được lau chùi sạch sẽ, Kỷ Ninh lại được đặt lên giường. Vốn dĩ tưởng rằng lần này đủ mệt có thể ngủ luôn, kết quả là nhắm mắt lại thì thấy dáng vẻ người đàn ông cắn chặt răng, nổi gân xanh và đổ mồ hôi.
Cô xoay sang trái rồi xoay sang phải, người đàn ông đang nằm đưa lưng về phía cô lại xoay người lại.
Giọng nói của anh hơi khàn khàn, “… Vẫn không ngủ được?”
“Ừm.” Cô kéo chăn xuống, lộ ra đôi mắt ướt át, “Anh có muốn…”
Vốn dĩ muốn hỏi anh muốn uống sữa không, kết quả là người đàn ông gật đầu, đầu ngón tay vuốt ve tai cô, “Vẫn muốn.”
Kỷ Ninh: “… Hả?”
Ban đầu, kế hoạch của cô là ngủ lúc bốn giờ, sau đó ngủ đến 12 giờ rồi thức dậy, ngủ đủ tám tiếng.
Dĩ nhiên kết quả là thất bại.
Bốn giờ cô ở trên mép giường, năm giờ cô ở trên ghế sô pha, sáu giờ cô ở trong phòng tắm. Bảy giờ, trời đã sáng rồi, cô ở trên cửa sổ có bệ ngồi.
Tám giờ, cả xã hội ra ngoài làm việc, cuối cùng cô trở về điểm xuất phát ban đầu.
Lúc kiệt sức nằm trên giường, cô bỗng nghĩ đến mình từng đăng một bài viết riêng tư, nói là sẵn sàng chiến đấu 300 hiệp với anh.
—— Nước ngập vô đầu lúc đã từng ca ngợi hào hùng, táo bạo đều là những giọt nước mắt cô chảy ra vào tối nay.
Cô không bao giờ nói bậy bạ nữa, hu hu hu hu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.