Chuyển tiếp bài viết xong, Kỷ Ninh ôm điện thoại đi ngủ, không hề biết mọi thứ đã bị Kỷ Thời Diễn thấy hết. Người đàn ông nhìn vào điện thoại, im lặng một lúc. 
Trời đã khuya, tiếng côn trùng kêu rả rích, thế giới đã ngủ yên. 
Năm giờ sáng hôm sau, cô bị đánh thức bởi tiếng chuông đồng hồ báo thức. Tống Du bên cạnh còn say giấc nồng. 
Tướng ngủ của Tống Du rất khó đỡ, giơ tay dang chân ra như con bạch tuộc. Giường của Kỷ Ninh khá lớn, hai người có thể ngủ chung, nếu không cô cũng nghi ngờ mình sẽ bị Tống Du đạp xuống đất. 
Kỷ Ninh vén chăn lên, phát hiện quần ngủ của mình bị mất tích, tìm kiếm trong chăn và gấp gọn lại, thay một cái quần dài. 
Có lẽ do tối hôm qua quá nóng, cô vô thức cởi quần ngủ ra. 
Khi cô đang gấp quần tạo ra tiếng ma sát, Tống Du bỗng dưng tỉnh dậy mà bình thường có sét đánh cũng không tỉnh. 
Đôi mắt của Tống Du bỗng trở nên sắc bén hơn, “Cậu ngủ với mình mà sao lại cởi quần ra? Cậu muốn làm gì? Mình vẫn an toàn chứ?” 
“…” 
“Yên tâm đi, mình không có hứng thú với cá, nhất là bạch tuộc.” Kỷ Ninh nói: “Mình cũng không có cởi ra trước mặt cậu. Có lẽ tối qua quá nóng nên vô thức…” 
Tống Du cười khẩy, “Do nóng hay là do hormone của Kỷ Thời Diễn, mình nghĩ trong lòng cậu hiểu rõ.” 
“Bớt nói xàm.” 
Kỷ Ninh phủ quần áo ngủ lên mặt Tống Du, “Mình đi đây, tối sẽ về.” 
Tống Du cuộn chăn lại, lăn một vòng, “Mang bánh su 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nu-hon-dau/1160489/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.