Hai sinh viên nam ném phấn vào đầu Kỷ Ninh sững sờ trong giây lát. Tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn bọn họ. 
Hai người đó không nói câu gì, trông giống như muốn giả chết, hoặc cho rằng Kỷ Thời Diễn kêu bọn họ ra ngoài ném chỉ là nói đùa mà thôi, dù sao hồi nhỏ ai chẳng từng bị giáo viên hù dọa. Giáo viên nói “Đi ra ngoài ngủ” nhưng chẳng ai thực sự đi ra ngoài ngủ. 
Nhưng sau một lúc im lặng ngắn ngủi, người trên bục giảng gập bìa sách cứng lại, nhắc nhở: “Thu dọn xong có thể đi ra ngoài. Chỗ tôi còn năm hộp phấn, không ném hết thì không được dừng.” 
Một trong hai sinh viên nam đó khiếp sợ, khẽ hỏi: “Làm thật sao?” 
“Nếu không thì sao?” Kỷ Thời Diễn lạnh lùng hỏi ngược lại: “Cậu lấy phấn ném người ta là giả hả?” 
Bên trong giảng đường vang lên tiếng xì xào. 
“Anh ấy đang bảo vệ Kỷ Ninh hả?” 
“Có phải bọn họ đã công khai là người yêu không? Nhưng chẳng phải nói là diễn sao?” 
“Nghĩ nhiều quá rồi. Lần đầu gặp mặt, giáo viên muốn ra oai, giết gà dọa khỉ mà thôi. Kỷ Thời Diễn vốn dĩ rất nghiêm khắc, không thì cũng không đi đến bước này.” 
Hai sinh viên nam miễn cưỡng đi đến cửa. Kỷ Thời Diễn cũng không đùa với bọn họ, gọi bọn họ quay trở lại, bảo bọn họ cầm hết năm hộp phấn trên bục giảng ra ngoài chơi. 
Không phải thích chơi lắm sao? 
Kỷ Ninh nhìn theo hai sinh viên nam đi ra khỏi lớp, cảm thấy Nặc Nặc đang ấn gì đó trên điện thoại, vừa cúi đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nu-hon-dau/1160477/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.