Kỷ Ninh lè lưỡi liếm thử, quả nhiên son môi hôm nay có vị đào, chắc chắn không sai. 
Nếu trong ly đồ uống không thêm bỏ nước đào, Kỷ Thời Diễn lại nếm được, vậy chẳng lẽ… 
“Này?” Chủ quán như phát hiện ra chuyện gì, “Hai người bỏ rượu vào hả?” 
Kỷ Thời Diễn trả lời: “Không có.” 
Chủ quán chỉ vào đôi tai của Kỷ Ninh, “Vậy tại sao đôi tai của cô ấy lại đỏ lên sau khi uống?” 
Kỷ Ninh: “…” 
Cô mở miệng, chưa kịp giải thích. 
Kỷ Thời Diễn bên cạnh thản nhiên trả lời: “Bình thường, rồi sẽ quen thôi.” 
Có lẽ chủ quán quen biết với Kỷ Thời Diễn, giọng điệu khi nói chuyện với anh không hề khách sáo, “Vậy cậu đã quen rồi hả?” 
“Chẳng lẽ chưa?” Người đàn ông cụp mắt xuống với vẻ hờ hững, siết chặt nắp chai, “Đồ uống đã pha xong chưa?” 
Chủ quán gật đầu, nói với vẻ tò mò: “Chắc xong rồi. Cho tôi nếm thử vị gì đi.” 
Kỷ Thời Diễn duỗi tay ném chai nước vào trong ba lô của Kỷ Ninh, mở miệng từ chối. 
“Người ta đã uống rồi, cậu còn uống làm gì?” 
Ba giây sau, chủ quán mới có phản ứng. Kỷ Thời Diễn nói Kỷ Ninh đã uống chai nước đó rồi, vì vậy không thể cho mình uống. Anh ta không phục, hỏi: “Vậy sao cậu có thể uống?” 
Người đàn ông nhướng mày, “Mối quan hệ giữa cậu và cô ấy là gì, mối quan hệ giữa tôi và cô ấy là gì?” 
“… Được lắm.” 
Sau đó, Kỷ Ninh bị “tội liên đới*”, bị đuổi ra khỏi quán. 
*Tội liên đới: một người phạm tội, cả nhà bị vạ lây. 
“Chỗ tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nu-hon-dau/1160475/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.