Thời gian như dừng lại, ngay cả tiếng tim đập cũng rất rõ ràng. 
Vợ Chưa Cưới Giấu Mặt Của Kỷ Thời Diễn —— Kỷ Ninh siết chặt nắm tay, đứng yên tại chỗ, không thể nhúc nhích. 
Kỷ Thời Diễn là người đứng dậy đi tới trước, trong giọng nói pha lẫn tiếng cười không thể che giấu, “Mặt đất bằng phẳng mà cũng bị té, em thật giỏi.” 
Cô bỗng bừng tỉnh, “Không phải té trên đất phẳng, có thứ gì đó làm em vấp ngã.” 
Kết quả là Kỷ Thời Diễn cúi đầu nhìn theo ánh mắt của cô, dưới chân cô làm gì có thứ gì. 
Người đàn ông nhíu mày. 
Rõ ràng lúc nãy cảm nhận được có thứ gì mà… 
Kỷ Ninh nhất thời nghẹn lời, cảm giác hồi hộp khi bị bắt quả tang rất giống với trước kỳ thi tuyển sinh đại học. Cô vừa muốn che đi đôi tai và biến mất ngay, vừa muốn mặc kệ nó ra sao thì ra, nhận lấy phán quyết càng sớm càng tốt. 
Nhưng Kỷ Thời Diễn không nói gì cả, bình tĩnh trả lại điện thoại cho cô, thậm chí không nói thêm câu “Cầm điện thoại cho chắc, đừng làm rớt nữa.” 
Kỷ Ninh đảo mắt, lúc đang trù tính thì nghe thấy tiếng gõ cửa, người đi vào là Nặc Nặc, “Em thấy trong phòng trang điểm không có ai, hay là chúng ta đến phòng trang điểm đợi đi?” 
Chuyên viên trang điểm mà cô đặt hẹn cũng là người Hàn Quốc, chắc là đến trễ chút. 
“Được.” 
Cô quay đầu lại nhìn Kỷ Thời Diễn, đuôi mắt nhướng lên, hỏi thăm dò: “Vậy em… đi nhé?” 
Người đàn ông bật cười, đáp lại giống như cười nhạo: “Vậy tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nu-hon-dau/1160472/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.