Editor: Hạ Vy Lam
Beta: An Hiên
267,
Tính khí của tôi khá nóng nảy, tràn ngập cơn thịnh nộ nhưng lại khuyết thiếu kĩ năng cãi nhau. Lúc tức giận tôi giậm chân một cái, hét lên với Linh kun: “Anh muốn em sỉ nhục anh à?!”
Linh kun nhìn tôi, không chút tức giận, chậm rãi nói: “Em có thể sỉ nhục ** của anh.”
“...” Đúng là ức hiếp, coi thường người khác mà!
268,
Chân Linh kun dài hơn chân tôi, lúc anh bước những bước lớn, tôi phải chạy mới theo kịp.
Tôi thở hồng hộc hỏi: “Anh không muốn nắm tay em sao?”
Anh cúi đầu, nhìn cánh tay đang duỗi ra của tôi. Đột nhiên anh nhếch khóe miệng: “Nhìn em tủi thân như vậy, anh cho em nắm một chút thôi đấy.”
269,
Hôm trước cãi nhau với Linh kun, tôi im lặng không để ý tới anh ấy.
Nhưng mà hôm sau cần phải đến trường đại học được người quen giới thiệu, tôi vẫn không nói lời nào, Linh kun chỉ có thể tự lấy thẻ xanh (1) của tôi để đăng kí trên trang web đại học.
(1) Thẻ xanh là thẻ cho phép được đến, tự do di chuyển, định cư và làm việc tại Châu Âu.
Lúc tôi bình tĩnh lại, đến gần xem thử thì suýt nữa đã cắn lưỡi… Tôi chỉ thấy người đàn ông kia chẳng những đăng kí trả hết nợ mà còn điền một câu hỏi bảo mật: “Người đàn ông tôi yêu nhất là ai?”
Đáp án: “Là Linh kun.”
Sao có thể vô liêm sỉ đến mức này cơ chứ?
Tôi trợn mắt há mồm: “Anh không biết xấu hổ sao? Làm sao để đổi lại cái này?”
Linh kun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-moi-tinh-dau-o-italy/1795534/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.