1 tuần trôi qua, sức khỏe của chị Vy đã bình phục trở lại. Chị tiếp tục đi quay. Tôi tiếp tục với công việc ở công ty chủ quản, Hà đã chuyển sang làm ở chi nhánh nhỏ khác của công ty. Mỗi lần nghĩ đến Hà tôi đều cảm thấy rất có lỗi, giá mà tôi có thể làm gì đó để đền đáp cho em, nhưng lựa chọn tốt nhất có thể là không bao giờ gặp lại em nữa, để nỗi đau của cả Vy và Hà được nguôi ngoai đi. Tôi và Vy hạnh phúc với nhịp sống thường ngày. Chúng tôi vẫn yêu thương và chăm sóc nhau. Một buổi chiều ấm áp tôi ngồi trên chiếc ghế mây, nàng nằm trong lòng tôi, tôi vuốt mái tóc mượt mà của nàng, hôn lên đôi môi ngọt ngào của nàng. Khuôn mặt nàng thật là xinh đẹp, mắt tròn long lanh ngây thơ, môi hồng chúm chím, chẳng ai mà tưởng tượng nổi nàng lớn hơn tôi 4 tuổi. Tôi hỏi nàng:
-Hay mình công khai với mọi người đi
-công khai gì cơ?
-Chuyện chúng mình yêu nhau, em muốn cả thế giới này biết mình thuộc về nhau.
– Chị nghĩ chưa đến lúc đâu, xã hội mình còn chưa cởi mở với đồng tính lắm.
– Thế mình chờ vài năm nữa nhé
– Uhm
– Chị có sợ gia đình ngăn cấm không.
– Có
-Tại sao?
– Vì chị cũng không muốn gia đình chị phải buồn, hai đứa mình được hạnh phúc thì chị cũng muốn gia đình mình được hạnh phúc, chúng ta không thể chỉ ích kỷ nghĩ cho mình được.
– Chị nói cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-may-mua-voi-ban-cung-nha/3459205/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.