"anh Minh, chờ em với"
Phương My vừa đuổi theo Hoàng Minh vừa nói lớn. Lên tới sân thượng của trường thì Hoàng Minh mới đứng lại. Anh bực tức trong lòng vì ánh mắt xem thường của người khác đành cho mình. Ngọc Lâm, nó là ai chứ, sao lại có quyền nhân xét anh như vậy. Sao nó lại dám nói anh giả bộ giàu có, để vào học ở trường này chứ? Rõ ràng anh không có mà. Càng nghĩ thì anh càng bực tức hơn. Phương My cuối cùng cũng đuổi kịp anh rồi. Cô khẽ bước tới và nói giọng buồn bã
"anh Minh...anh đừng buồn nữa, được không?"
Hoàng Minh vẫn đứng yên, chẳng có phản ứng nào cả? Phương My lo lắng nói
"hay là em xin lỗi thay Lâm Lâm nha... Em xin lỗi anh"
Hoàng Minh từ từ quay lại. Anh nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Phương My và anh biết sự lo lắng đó đành cho mình. Anh nhẹ lắc đầu
"em không cần xin lỗi thay cô ta đâu"
Phương My bước tới gần hơn và nói
"Lâm Lâm, nó không cố ý thôi. Xin anh đừng giận nha"
Hoàng Minh cười nhẹ một cái.
"cô ta thật may mắn khi có một cô bạn tốt như em. Luôn nói tốt cho cô ta"
Phương My hơi đỏ mặt.
"em...chỉ...nói...thật...thôi mà..."
Hoàng Minh quay mặt qua chỗ khác và nói
"thôi em về lớp đi. Nếu không, sẽ bị phạt đó"
Phương My vội lắc đầu
"không? để em bên cạnh anh, được không? em hứa sẽ im lặng mà"
Rồi cả hai đều im lặng. Trong lòng Phương My thật sự không vui khi nhìn thấy Hoàng Minh buồn bã như thế. Không lẽ cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-mang-ten-anh/72053/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.