----Tại Nhà Phương My----
"Reng...Reng..."
bé Út (người làm của nhà Phương My.14t tính tình hiền lành ít nói) đang tưới cây nghe tiếng chuông cửa liền chạy ra mở cổng. Vừa mở cổng ra thì bé Út đã thấy nó đang đứng chờ kề bên chiếc xe đạp. Bé Út nhẹ cúi đầu
"chào tiểu thư Ngọc Lâm"
nó nhẹ gật đầu và vội hỏi
"Phương My về chưa?"
"dạ rồi. Tiểu thư Phương My đang ở trong nhà ạ"
bé Út nhẹ nhàng đập lại. Nó nhẹ gật đầu và dẫn xe đạp vào rồi chạy nhanh vào phòng khách
"Phương My"
nó vừa chạy vào vừa gọi. Phương My đang ngồi ghế sofa tha thuốc nghe tiếng nó gọi thì liền ngước mặt lên nhìn và buột miệng nói
"tao đây nè Lâm Lâm"
nó nhìn thấy trên tay Phương My đang cầm chai thuốc và chân cô hơi đỏ thì hoảng hốt chạy đến hỏi
"My. mày bị làm sao thế?"
Phương My nhìn và nói lắp bắp
"ơ...tao...không...cẩn thận bị té thôi...mà mày đi đâu qua đây"
nó ngồi xuống và nói
"đi tìm mày chứ đi đâu nữa. Tự nhiên mày bỏ đi à"
Phương My cười cười
"tại tao...thấy bà bán bánh bông lan nên chạy theo..."
nó nhìn Phương My với ánh mắt nghỉ ngơi và hỏi
"hôm nay mày làm gì nói lắp bắp hoài vậy.có phải mày có chuyện gì không?"
Phương My vội lắc đầu
"làm gì có..."
nó lấy chai thuốc từ tay Phương My và nói
"tốt nhất là không có! để tao tha cho "
rồi nó cúi người xuống tha thuốc vào chỗ đỏ ở chân của nhỏ bạn mình. Phương My nhìn nó và cười ngượng. Cô không cho nó biết mình bị té
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-mang-ten-anh/72047/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.