Năm tháng sau...
từ ngày Tuấn Phi bị cảnh sát bắn chết thì cuộc sống của mọi người đã trở lại bình thường, một cuộc sống yên tỉnh.
năm tháng trôi qua thật nhanh như một cái chớp mắt vậy, không ai theo kịp. Nhưng trong năm tháng đó nó đã từ từ bình tỉnh lại với nỗi đau mất đi Vũ Trí mãi mãi, sẽ chẳng bao giờ gặp lại anh ấy nữa. Anh ấy đã được người thân mang trở về bên Anh chôn cắt, mọi người đều cầu mong anh ấy sẽ yên nghỉ.
Buổi tối Ngọc Hùng mang một tách sửa nóng khẽ mở cửa bước vào thì thấy nó đang đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài, trông nó lúc này thật sự rất cô đơn. Sáu năm qua Vũ Trí luôn bên cạnh hai anh em, giờ chớp mắt cái anh ấy đã không còn nữa. Ngọc Hùng còn không thể chấp nhận được, huống chi là nguời thân thiết với anh ấy như nó chứ?
"Lâm Lâm, em uống tách sửa nóng cho dễ ngủ đi"
Ngọc Hùng bước tới gần và nói. Nó xoay người qua nhìn anh trai mình với ánh mắt buồn bã.
"Dạ em cảm ơn anh hai"
nó nhận lấy tách sửa nóng và gượng cười nhẹ. Ngọc Hùng dùng tay xoa xoa đầu nó và nhìn ra ngoài, ánh trăng hôm nay tròn sáng quá nhưng sao lòng người đầy u buồn mãi vậy.
nó uống ngụm sửa rồi khẽ nói.
"Ken thích ngắm trăng lắm...nhưng giờ đã không thể nữa rồi"
Ngọc Hùng quay lại nhìn nó và buồn bã nói.
"Em đừng đau buồn nữa Lâm Lâm, trước khi mất được nói câu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-mang-ten-anh/2038554/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.