Ngọc Hùng rất đúng giờ, tụi nó vừa tan học ra thi đã thấy chiếc xe anh ta ở trước cổng trường rồi. Thấy tụi nó bước ra thì anh ta vui vẻ mở cửa xe bước xuống nói
"Thời gian vừa đúng luôn nhỉ"
nó bước tới cười nói
"Thế mà em còn tưởng phải đứng chờ lâu lắm anh hai mới tới chứ?"
Ngọc Hùng dùng tay xoa đầu nó và cười mỉm
"Cái đứa em này sao lúc nào cũng nghĩ xấu cho anh trai hết thế?"
nó đưa ngón tay lên môi suy nghĩ chút, rồi nói
"Em nhớ từ trước giờ anh hai luôn luôn đến trễ mà, không tin thì cứ hỏi My thử xem"
bất chợt hai anh em nó quay sang qua nhìn Phương My đang đứng bên cạnh, ánh mắt cả hai giống như đang chờ câu trả lời từ cô. Phương My khẽ đổ mồ hôi và hỏi
"Sao...tự nhiên...kéo tôi vào chứ?"
Hoàng Minh bật cười và lên tiếng nói
"Thôi mà hai người đừng đùa nữa, My sợ đổ mồ hôi rồi kia"
hai anh em nó nhìn nhau rồi ôm bụng cười, nó ôm vai Phương My và vui vẻ nói
"Tao thật chưa thấy người hiền như mày đấy My, người ta nói đùa thôi cũng không nhận ra nữa"
Phương My lắc đầu.
"Tao chỉ sợ làm hai người buồn thôi"
Ngọc Hùng cười nói vui vẻ
"Thôi nào lên xe về nè"
Hoàng Minh vội nói
"Tớ về chung với Hải Nam là được rồi"
giờ mọi người mới nhớ ra sự có mặt Hải Nam nãy giờ, nó quay qua thoáng thấy ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-mang-ten-anh/2038520/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.