Chương trước
Chương sau
Anh không muốn cô hỏi nhiều,vì vậy anh giữ một tay trước mặt cô,không chạm đến da thịt hay thậm chí quần áo của cô - và khiến dòng năng lượng sống của cô hòa nhập cùng năng lượng của anh.Đây rồi.Giờ,quá trình bắt đầu.Anh biết Elena sẽ cảm thấy ra sao : một cơn giật điện nhỏ bắt đầu từ điểm đầu anh chạm vào cô và nhanh chóng lan tỏa sức nóng qua toàn bộ cơ thể.

Sau đó, những cảm giác đã dự đoán trước nhanh chóng lướt quá khi anh thực hành vòng quay một hai lần nữa với cô.Anh hướng lên trên,nơi có đôi mắt và đôi tai của cô,là nơi cô sẽ đột ngột nhận ra mình có thể nhìn thấy và nghe thấy tốt hơn;rồi xuôi theo cột sống tới những đầu ngón tay trong khi nhịp tim của cô trở nên gấp gáp hơn và cô cảm thấy một thứ như dòng điện chạy trong lòng bàn tay.Vòng lại cánh tay của cô và xuôi xuống phần dưới cơ thể,ở nơi mà sự rung động tập trung.

Cuối cùng,dòng năng lượng sẽ chảy theo mọi hướng xuống đôi chân tuyệt đẹp - nơi cô sẽ cảm thấy nó trong lòng bàn chân và bao quanh những ngón chân mình trước khi nó vòng lại điểm bắt đầu là điểm gần trái tim cô.

Damon nghe thấy Elena yếu ớt thở hổn hển khi luồng điện lần đầu chạy qua,rồi cảm nhận nhịp tim và lông mi cô rung động như thể thế giới trong mắt cô bỗng trở nên nhẹ tênh,đồng tử cô nở rộng như đang yêu đương,cơ thể cô cứng nhắc vì âm thanh tí xíu của loài gặm nhấm trong đám cỏ - một loại âm thanh cô chưa từng nghe thấy nếu không có quyền năng tập trung trong đôi tai mình.Và cứ thế,vòng quanh cơ thể cô,một lần,rồi lại một lần,để cô có thể cảm nhận được quá trình.Sau đó anh buông cô ra.

Elena đang thở hổn hển và kiệt sức,dù cho anh mới là người hao tổn năng lượng. “Em sẽ chẳng bao giờ-có thể-tự làm được.” - cô thở dồn.

“Không,em sẽ,trong đúng thời điểm và sau khi đã tập luyện.Và khi em có thể làm điều đó,em sẽ kiểm soát được toàn bộ năng lượng của mình.”

“Đó là..anh nói thế” - đôi mắt Elena nhắm lại,hàng lông mi in bóng lưỡi liềm lên đôi gò má.Rõ ràng cô vừa bị đẩy đến giới hạn của mình.Damon cảm thấy sự cám dỗ được kéo cô lại với mình nhưng gắng đè nén nó.Elena đã tỏ rõ là cô không muốn anh ôm ấp cô.

‘Mình tự hỏi có bao nhiêu chàng trai cô ấy đã không đẩy ra’ - Damon đột ngột nghĩ đầy cay đắng.Điều đó làm anh hơi ngạc nhiên,cái phần cay đắng ấy.Tại sao anh lại quan tâm có bao nhiêu chàng trai đã từng có được Elena ?Một khi anh biến cô trở thành Công Chúa Bóng Đêm của mình,họ sẽ cùng nhau đi săn sự van xin của loài người - đôi lúc đi cùng nhau,đôi lúc đi một mình.Lúc đó anh sẽ không phải ghen tị vì cô ấy.Thế sao giờ anh phải quan tâm đến bao nhiêu mối tình cô ấy từng có?

Nhưng anh nhận ra anh vẫn cay đắng,cay đắng và giận dữ đủ để buông câu trả lời không hàm chứa chút ấm áp - “Anh nói là em sẽ.Giờ thì tự tập luyện đi.”

Trong xe ô tô,Damon cố ý giữ vẻ khó chịu với Elena.Khó khăn,bởi cô ấy là người đồng hành tuyệt vời.Cô không nói chuyện,không lầm bầm hát hay - cảm ơn số phận - hát với radio,không nhai kẹo cao su hay hút thuốc,không nhoài ra ghế sau,không cần dừng lại nghỉ chân quá nhiều,và không bao giờ hỏi - “Chúng ta đến nơi chưa?”

Như một thực tế,thật khó cho ai đó - đàn ông hay đàn bà - để giữ thái độ khó chịu với Elena Gilbert trong một quãng thời gian như vậy.Bạn không thể nói cô ấy quá cởi mở như Bonnie,hay quá điềm tĩnh như Meredith.Elean ngọt ngào đủ để lấn át sự năng động,cái đầu luôn vạch kế hoạch và vẻ sáng lạng của mình.Cô ấy cởi mở đủ đủ để che dấu lòng tự tôn cao ngất của mình và bộc lộ đủ để không ai có thể nói cô ấy tầm thường.Cô ấy đặc biệt trung thành với bạn bè và tha thứ trong phạm vi được bản thân cân nhắc dù cho đó là kẻ thù - cáo tinh,những tên vam gốc hay bản thân loài vampire.Cô trung thực ,thẳng thắn,đáng yêu,và đương nhiên cô ấy có cả một vệt tối bên trong mà bạn bè cô gọi đó là sự hoang dại,nhưng chỉ Damon nhận ra điều đó thực chất là gì.Đó là phần bù đắp cho phần ngây thơ,mềm yếu thuộc về bản chất của cô.Damon chắc chắn rằng anh chẳng cần bất kỳ điều gì trong số những đức tính đó của cô,đặc biệt là hiện thời.

Ồ,đúng rồi..và Elena Gilbert tuyệt đẹp đủ để khiến bất kì khuyết điểm nào của cô bị lu mờ.

Nhưng Damon đã quyết tâm tỏ ra khó chịu và anh có ý chí mạnh mẽ đủ khiến anh thường xuyên lựa chọn tâm trạng của mình và dính chặt lấy nó,mặc cho nó có phù hợp hay không.Anh phớt lờ mọi nỗ lực trò chuyện của Elena,và cuối cùng cô cũng từ bỏ.

Anh giữ tâm trí mình gắn với hình ảnh hàng tá cậu trai và đàn ông đã từng qua tay cô gái tuyệt vời ngồi bên cạnh anh .Anh biết rằng Elena,Caroline và Meredith là những thành viên ‘ưu tú’ trong bộ tứ khi họ còn là bạn bè,trong khi Bonnie bé nhỏ - người trẻ nhất còn quá ngây thơ để thực sự bắt đầu mọi thứ.

Vậy sao giờ anh lại đổ trước Elena ? - anh nhận ra bản thân mình đang chua chát tự hỏi,đồng thời nghi ngờ dù chỉ một giây mong manh rằng Shinichi đang tìm cách lôi kéo cũng như lấy đi kí ức của anh. Stefan có từng lo ngại quá khứ của cô ấy - đặc biệt là khi bạn trai cũ của cô - Mutt - vần lảng vảng xung quanh và sẵn sàng dâng hiến cuộc đời vì cô ấy ? Stefan hẳn đã không,không thì nó đã dừng lại rồi - không đúng,làm sao Stefan có thể dừng lại bất kỳ điều gì Elena muốn làm cơ chứ ?

Damon đã từng thấy sự xung đột trong ý chí hai người ấy,kể cả khi Elena chỉ như một đứa trẻ sau khi quay lại từ thế giới bên kia.Trong mối quan hệ giữa Stefan và Elena,Elena đương nhiên luôn nắm kiểm soát.Nói như cách của loài người thì:Elena là người nắm quyền trong gia đình.

‘Well,cô ấy sẽ sớm nhận ra mình thích lập một hậu cung đến nhường nào’ - Damon nghĩ và cười thầm,mặc cho tâm trạng anh ngày một đen tối hơn bao giờ.Bầu trời bên trên chiếc xe phản ứng lại và tối đi,gió thổi tung đám lá từ cành dù chưa đến lúc rụng xuống.Những hạt mưa táp nhỏ lác đác táp vào kính chắn gió,rồi thì ánh chớp nháng lên và có tiếng sấm vọng lại.

Elena vô tình khẽ giật mình mỗi khi sấm đánh.Damon quan sát điều này với một sự hài lòng ảm đạm.Anh biết là cô biết anh có thể điều khiển thời tiết.Cả hai người họ đều không hé một lời về chuyện này.

‘Cô ấy sẽ không cầu xin đâu’ - Damon nghĩ thầm ,cảm giác thấy lòng tự tôn đã nhanh chóng dâng lên trong cô ấy và thấy khó chịu với chính mình vì trở nên quá mềm yếu.

Họ đi ngang qua một nhà nghỉ,và Elena xoay người ngoái theo cái biển điện tử nhấp nháy của nó bằng cặp mắt của cô cho đến khi nó mất hút trong đêm.Damon không muốn dừng lái.Thực ra là không dám ngừng lái.Họ đang lao thẳng vào một cơn bão thực sự khó chịu và đôi khi chiếc Prius dở chứng nhưng Damon có thể kiểm soát được nó - kiểm soát vừa đủ.Anh hài lòng được lái xe trong điều kiện này.

Nhưng chỉ đến khi biển báo địa điểm dừng chân tiếp theo còn cách đây cả trăm dặm hiện ra thì Damon,không cần Elena phải giục,cũng tự động vòng vào một con đường lầy lội và dừng xe.Lúc đó mây giăng mờ mịt,mưa rơi xuống làm đầy cả những xô nước và căn phòng Damon chọn là một nhà phụ nhỏ,tách khỏi nhà nghỉ chính .

Sự tách biệt cực phù hợp với Damon.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.