Bác sĩ Feinberg, Elena hoảng hốt nghĩ thầm, định quay ngoắt lại phía sau nhìn và theo phản xạ nép vào trong bóng tối. Nhưng đập vào mắt cô không phải là khuôn mặt nhỏ với cái mũi diều hâu của ông bác sĩ, mà là một khuôn mặt thanh thoát và tinh tế y như hình chạm trên một tấm mề đay hoặc tiền đồng La Mã, với đôi mắt xanh khắc khoải. Thời gian như đứng im lặng lại trong giây lát, và rồi Elena lao mình vào vòng tay anh.
“Ôi, Stefan, Stefan…”
Cô cảm thấy anh đờ người ra vì kinh ngạc. Stefan khẽ ôm lại cô một cách máy móc, giống như Elena chỉ là một người lạ mặt đã tưởng nhầm anh là ai đó khác vậy.
“Stefan,” Cô tuyệt vọng nói, dụi mặt vào vai anh, cố gắng tìm một sự hồi đáp. Cô sẽ không chịu nổi nếu Stefan cự tuyệt mình; nếu anh ghét cô thì cô sẽ chết mất…
Khẽ rên lên, Elena tìm cách nép sát hơn vào anh, muốn được hoà mình hoàn toàn vào anh, tan biến vào trong anh. Ôi, làm ơn đi, ôi, làm ơn đi, ôi, làm ơn đi mà…
“Elena, Elena, không sao đâu. Có anh đây rồi mà.” Stefan cứ liên tục lặp lại những câu vô nghĩa vớ vẩn vỗ về cô, rồi đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc Elena. Cô có thể cảm nhận được sự thay đổi khi đôi cánh tay anh siết lấy mình. Giờ thì Stefan đã biết mình đang ôm ai rồi. Lần đầu tiên kể từ khi thức giấc sáng nay, Elena cảm thấy được an toàn. Tuy vậy, phải mất một lúc lâu cô mới có thể nới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-ma-ca-rong/2257655/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.