Mộ Minh Nguyệt cho rằng mình sinh ra ảo giác, cô không chắc hỏi lại một lần nữa: “Anh vừa nói cái gì? M Nhất Đao? Bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ?”
Chiến Vân Khai gật đầu: “Ừm, cô ấy là học trò của thần y, anh muốn mời cô ấy ăn bữa cơm.”
“Anh quen thần y sao?” Mộ Minh Nguyệt nhíu mày hỏi.
Thần y là thầy của cô, cô học phẫu thuật thẩm mỹ từ thầy.
Cô học từ nhỏ đến lớn.
Thần y cũng là bạn tốt của mẹ cô.
“Người đó đã phẫu thuật khuôn mặt của anh.” Chiến Vân Khai chỉ vào mặt mình nói.
Không có tỳ vết, tự nhiên, càng không có di chứng.
Mộ Minh Nguyệt nghe vậy, không thể tin được.
Trước khi thầy gác kiếm đã nhận một ca khó giải quyết, nhưng cô không ngờ người kia là Chiến Vân Khai.
Đây là… Duyên phận!
Lúc ấy cô còn hỏi thầy, rốt cuộc đó là người nào mà khiến cho thầy phải ra mặt giúp đỡ?
Thầy nói thiên cơ không thể lộ, ngày nào đó cô sẽ biết.
Lúc ấy ánh mắt của thầy mang theo vẻ sâu xa.
Cho nên lúc ấy thầy đã biết cô và Chiến Vân Khai sẽ có quan hệ sao?
“Minh Nguyệt.”
Chiến Vân Khai thấy cô im lặng nên gọi một tiếng.
Mộ Minh Nguyệt mới lấy lại tinh thần, nhìn Chiến Vân Khai: “Anh… Sao anh hẹn được M Nhất Đao?”
Ngoại trừ phẫu thuật cho Thẩm Tư Viện, cô không có hẹn ai.
Chẳng lẽ thư ký Kim bán đứng hành tung của cô? Giúp cô hẹn Chiến Vân Khai ăn cơm?
Mộ Minh Nguyệt nghĩ đến đây thì như nhớ ra điều gì đó.
Bên này thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895975/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.