“Em sợ anh như vậy sao?”
Chiến Vân Khai khẽ nhếch môi cười nham hiểm rồi đột nhiên nhướn người về trước, kề sát đầu vào bên tai Mộ Minh Nguyệt, đôi môi gợi cảm như có như không cắn vào dái tai mềm mại của cô.
Giọng anh trầm và khàn: “Chắc chuyện thắt dây an toàn không phải là việc tài xế như anh làm giúp chứ?”
Ánh mắt Chiến Vân Khai lộ ra ý cười nhạt, xấu xa, khi nói mấy lời này anh cố tình nói vào bên tai Mộ Minh Nguyệt, hơi thở rất nóng.
Mộ Minh Nguyệt bị hơi thở của anh bao vây, cho dù cô có lý trí và nhạy bén đến đâu cũng không thể chịu nổi sự khiêu khích như vậy.
Cô rất mẫn cảm, cơ thể đột nhiên run lên, giống như có một dòng điện xẹt qua, khuôn mặt cô lập tức đỏ bừng, cô né tránh anh.
Không ngờ có một bàn tay to lớn ôm lấy eo cô.
Cô cau mày nhìn anh: “Chiến Vân Khai, anh đang làm gì vậy? Em phải đi làm!”
Bây giờ công ty đã rối ren như vậy, cô bắt buộc phải đi giải quyết.
Giờ đã loại bỏ được người chướng mắt nên cô có thể chấn chỉnh lại hết một lần.
“Anh còn rõ hơn em là em phải đi làm.” Giọng trầm của Chiến Vân Khai thực sự rất hay.
“Vậy lái xe đi.” Mộ Minh Nguyệt nói một cách thiếu tự tin.
Bây giờ nhất thời cũng không tìm được tài xế, nếu như tìm thấy thì cô đã một cước đá anh ra khỏi xe rồi.
Chiến Vân Khai nhìn Mộ Minh Nguyệt trong phút chốc, anh nhìn ra được cô đang rụt rè, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895949/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.