Mộ Nhạc Nhạc cảm nhận được ánh mắt nghi ngờ của Chiến Vân Khai, cậu bé hơi chột dạ.
Trong đầu cậu bé nhảy số rất nhanh, lập tức hiểu được mình vừa nói sai, cậu cố gắng bình tĩnh nhìn sang Chiến Cảnh Hi, nói: "Mộ Nhạc Nhạc, sao bố Chiến của cậu lại xuất hiện trong phòng của mẹ thế này?"
Vừa nói, Mộ Nhạc Nhạc còn học theo dáng vẻ ghen tuông của Chiến Cảnh Hi, chống nạnh đanh đã lườm Chiến Vân Khai: "Bố, ngủ cùng con làm bố khó xử vậy sao?"
"Có phải ngủ cùng mẹ mới ngủ ngon được không?"
Mộ Nhạc Nhạc nói, cái mông vẹo sang một bên, sau đó cậu bé trèo lên giường, một cách rất lanh lẹ.
Tiếp theo, cậu bé tự kéo cái chăn nhỏ lên người rồi đắp cùng với Chiến Cảnh Hi, lại vỗ vỗ xuống một chỗ trống ở giữa, nói với Mộ Minh Nguyệt nãy giờ vẫn đang đơ cả người: "Mẹ Minh Nguyệt, muộn lắm rồi, mẹ mau lên giường đi ngủ đi! Con gái không được thức khuya đâu!"
Chiến Cảnh Hi mặc bộ gile của Mộ Nhạc Nhạc thì đan hai tay trước ngực, bộ dạng giống như một ông chủ nhỏ, cậu bé quay sang nói với Chiến Vân Khai: "Bố Chiến, bố mau về phòng ngủ đi! Mẹ nói rồi, nhà ta chỉ nuôi được hai chú chó nhỏ thôi! Không thể nuôi chó sói được! Nuôi không nổi!"
Hồi trước cậu bé từng nghe A Nhạc nói rằng mẹ chỉ có thể nuôi một chú chó nhỏ.
Hai chú chó nhỏ thì nên nuôi dưỡng sao cho thật tốt.
Mộ Minh Nguyệt ở một bên nghe thấy vậy, không nhịn được mà bật cười.
Hai chú chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895944/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.