Mộ Nhạc Nhạc vẫn cảm thấy không được yên tâm lắm, dù sao trong lòng vẫn cảm thấy không ổn.
Cậu bé hết lần này đến lần khác hỏi lại để khẳng định: “Cún cưng, anh là anh trai, em là em trai, có hiểu cái vai vế này không?”
Chiến Cảnh Hi gật đầu: “Ừ, biết rồi.”
Tiếng nói vừa dứt, trong lòng Chiến Cảnh Hi ngay lập tức oán thầm mà bổ sung thêm một câu: Trong lòng anh, em vĩnh viễn là em trai thối.
Mộ Nhạc Nhạc không biết lí do vì sao mà hắt xì một cái, cậu bé xoa mũi, thăm dò mà nhìn Chiến Cảnh Hi: “Cún cưng, không phải là em không phục việc anh làm anh trai em đó chứ?”
Chiến Cảnh Hi vội vàng lắc đầu không thôi: “Không có, không có.” Mới là lạ.
Cái tên em trai thối này thật đúng là không thể lừa được dù chỉ một chút.
Tính cảnh giác cao như vậy.
“Đi thôi, đi tìm mẹ!” Mộ Nhạc Nhạc mới không thấy mẹ một chút thôi là cậu bé đã nhớ rồi!
“Ừ!” Chiến Cảnh Hi dùng sức gật đầu!
Cậu bé cũng muốn đi gặp mẹ!
Bởi vì cậu bé lo lắng rằng nếu như có bạn nhỏ khác nhìn thấy mẹ của mình, nhất định cũng sẽ thích mẹ cậu bé cho mà xem!
Cho nên, cậu bé phải đi chiếm lấy mẹ!
Hai bé cưng chạy chậm tới, nhìn thấy Mộ Minh Nguyệt bị một đám bảo mẫu và trẻ con vây quanh, hai bé cưng, ngay lập tức không hẹn mà gặp vô cùng tức giận, ghen tị!
Mấy cái bà mẹ và đám trẻ kỳ lạ này, mẹ của mình đâu, vì sao lại quấn lấy mẹ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895935/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.