Chiến Vân Khai nhíu mày, nhớ lúc khi ở nhà Mộ Minh Nguyệt, anh làm món mì hầm thịt dê cà chua, cô không ăn cà chua.
Bây giờ động tác và vẻ mặt lựa cà chua ra của con trai giống y như Mộ Minh Nguyệt.
“Sao con lại kén ăn như vậy?” Chiến Vân Khai hỏi.
“Cô giáo nói kén ăn là di truyền.” Chiến Cảnh Hi liếc Chiến Vân Khai một cái, nói.
Chiến Vân Khai nghe thấy, ngẩn ra một lúc.
Tại sao con trai Thẩm Tư Viện sinh lại có thói quen kén ăn giống y như Mộ Minh Nguyệt? Đến món không thích ăn và thích ăn cũng giống y như nhau.
Mộ Minh Nguyệt là một người mê trà sữa, mà con trai anh cũng nghiện trà sữa như mạng.
“Chiến Cảnh Hi, muốn uống trà sữa không?” Chiến Vân Khai đột nhiên nhướng mày, hỏi.
Động tác của Chiến Cảnh Hi dừng lại, đột nhiên ngước mắt nhìn Chiến Vân Khai, trong lòng cậu rất muốn, nhưng vẻ mặt lại tỏ ra hờ hững, cậu phải giả vờ mới được, nếu không thì sẽ rất lộ liễu.
Sau đó cậu hờ hững nói: “Đây không phải là lời thừa sao?”
Từ trước đến giờ Chiến Cảnh Hi chưa từng nghĩ Chiến Vân Khai rất biết pha trà sữa.
Là hương vị mà trà sữa bên ngoài không thể bằng được!
Đặc biệt là uống bao nhiêu cũng không sợ mập lên!
“Muốn uống thì bảo quản gia đặt cho con.” Chiến Vân Khai đưa tay xoa mái tóc mượt mà của Chiến Cảnh Hi.
Chiến Cảnh Hi: “…”
Cái gì?
Bố bảo cậu uống trà sữa bên ngoài?
Còn khi mẹ muốn uống trà sữa, bố lại tự mình xuống bếp làm?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895885/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.