Mộ Nhạc Nhạc nhảy xuống từ trên người Mộ Minh Nguyệt, xắn tay áo lên, dáng vẻ rất hung hăng, chuẩn bị sẵn sàng đi tìm Chiến Vân Khai làm loạn!
Mộ Minh Nguyệt vội vàng ngăn cản Mộ Nhạc Nhạc: “Con đánh thắng được người ta không?”
Mộ Nhạc Nhạc do dự một giây, gật cái đầu nhỏ xuống, nhìn Mộ Minh Nguyệt: “Cục cưng còn nhỏ, cục cưng không đánh lại, một quyền của Chiến Vân Khai là có thể đánh bay con rồi.”
Mộ Nhạc Nhạc đến giờ vẫn chưa quên Chiến Vân Khai dùng một quyền đánh bay người ta như thế nào, giống hệt như là thần Hercules!
“Biết là tốt rồi.” Mộ Minh Nguyệt cũng điều chỉnh lại tâm trạng của mình.
“Mẹ ơi, tại sao con lại ngửi được mùi rượu rất nồng nhỉ?” Lúc này Mộ Nhạc Nhạc giống như một chú chó con, nhăn cái mũi lên ngửi loạn xạ khắp nơi, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên ngón chân sưng đỏ của Mộ Minh Nguyệt, kinh ngạc hỏi: “Mẹ ơi, sao chân mẹ lại biến thành móng heo rồi? Mẹ đánh nhau với Chiến Vân Khai cũng quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ rồi đấy!”
“Người trẻ tuổi mà, phải biết tiết chế phải biết tiết chế nha!”
“Đánh cái đầu con!” Mộ Minh Nguyệt tát một cái lên đầu con trai, tức giận nói.
“Nhìn dáng vẻ rầu rĩ không vui và bực bội này của mẹ, xem ra là chưa kịp khai chiến thì đã bị tước vũ khí đầu hàng rồi sao? Không đến mức đó chứ… Phương diện kia của ông bố xấu xa không được à?” Mộ Nhạc Nhạc nói đột nhiên nuốt nuốt nước miếng, bắt đầu lo lắng cho mình: “Theo lý thuyết thì bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895883/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.