Chương trước
Chương sau
“Mộ Minh Nguyệt, cô vậy mà dám đánh người phụ nữ của tôi.” Lúc Thẩm Thiên Trạch nhìn thấy Mộ Minh Nguyệt cũng nhất thời sững sờ, không ngờ lời nói của Thẩm Tư Viện đều là thật!
Mộ Minh Nguyệt vẫn còn sống!
Hôm nay còn bị anh ta bắt gặp nữa!
Lúc này trong mắt Thẩm Thiên Trạch tràn đầy lửa giận, bước lên phía trước vươn tay muốn đánh Mộ Minh Nguyệt.
Nhưng mà tay của Thẩm Thiên Trạch còn chưa rơi xuống, trên mặt đã ăn trọn một cú tát.
Thẩm Thiên Trạch ôm mặt không dám tin nhìn Mộ Minh Nguyệt toàn thân tràn đầy hàn khí: “Mộ Minh Nguyệt, tôi thấy cô muốn tạo phản rồi! Ngay cả tôi cô cũng dám đánh ư! Hôm nay ông đây phải gϊếŧ chết cô!”
Nói xong, Thẩm Thiên Trạch muốn vung tay đánh Mộ Minh Nguyệt!
Mộ Minh Nguyệt đương nhiên không chịu thua kém, xoay người lại tung một cước, đôi chân dài giống như gió táp quét qua phần đầu của Thẩm Thiên Trạch, trực tiếp đánh Thẩm Thiên Trạch ngã nhào trên mặt đất!
Thẩm Thiên Trạch giống như chó ăn phải phân quỳ rạp trên mặt đất, lại nghe thấy bên cạnh có không ít người đang cười trộm, tự tôn của người đàn ông như anh ta nhất thời chịu đả kích!
Thẩm Thiên Trạch bò dậy khỏi mặt đất, muốn xông đến đánh Mộ Minh Nguyệt một trận nhưng lại phát hiện toàn thân Mộ Minh Nguyệt tràn đầy sát khí, giống như toàn bộ sức mạnh của Chiến Thần lúc này đều đang chờ để bộc phát, Thẩm Thiên Trạch không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng phần lớn là khiếp sợ!
Năm năm trước Mộ Minh Nguyệt chỉ là một con rối mặc cho người ta sắp đặt, hôm nay lại có thể một mình đảm đương một phía còn sức chiến đấu mạnh mẽ nữa!
Hơn nữa sức lực chiến đấu mạnh mẽ này nếu không nghiêm khắc tập luyện trong hai mươi năm thì không thể có được!
Trong thời gian ngắn ngủi năm năm, rốt cuộc cô đã trải qua những gì?
Tại sao chỉ trong thời gian ngắn mà lại có thể trở nên mạnh mẽ như vậy?
“Thiên Trạch, anh lên đi! Cô ta đánh anh, anh nhanh xông lên đánh chết cô ta đi! Hung hăng đánh chết hai người bọn họ đi!”
Người phụ nữ của Thẩm Thiên Trạch nhìn thấy anh ta đứng yên tại chỗ bất động, trên mặt còn có vẻ kinh sợ không dễ gì phát giác, kíƈɦ ŧɦíƈɦ Thẩm Thiên Trạch nói: “Thiên Trạch, không được bỏ qua cho hai con khốn này, nhất định phải khiến cho bọn họ trả giá đắt!”
Thẩm Thiên Trạch không dễ gì mới dành được người mẫu quốc tế này tới tay, anh ta không thể kinh hãi, càng không thể mất mặt trước mặt cô ta được!
“Mộ Minh Nguyệt, hôm nay ông đây phải thay người mẹ khốn nạn của cô dạy dỗ lại người phụ nữ đê tiện như cô!” Thẩm Thiên Trạch nói mà không suy nghĩ, vươn nắm đấm muốn đánh Mộ Minh Nguyệt.
Những năm này Thẩm Thiên Trạch vẫn luôn ngầm chơi thái cực quyền, cũng thường xuyên đánh những tên bỏ chạy thừa sống thiếu chết, năng lực thu thập một con khốn nhỏ này thì vẫn có!
Lẽ nào Mộ Minh Nguyệt còn có thể lợi hại hơn những tên đàn ông trai tráng kia sao?
Mộ Minh Nguyệt lúc này, sắc mặt càng lạnh lùng hơn, khuôn mặt không biểu cảm!
Bàn tay nhỏ nhắn trắng bóc siết chặt, nỗi tức giận nhen nhóm trong lòng từ từ bùng lên!

Tự tìm cái chết!
Thẩm Thiên Trạch đúng là đang tự tìm cái chết mà!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, lúc nắm đấm và chân của Thẩm Thiên Trạch được tung ra, anh ta chỉ nghe thấy tiếng răng rắc!
Anh ta thoáng chốc mở to hai mắt!
Là tiếng xương cốt đứt đoạn!
Mà tiếng động này lại phát ra từ trên người anh ta!
Sao có thể như vậy được chứ!
Thẩm Thiên Trạch bỗng chốc mở to mắt, không thể tin nổi mà nhìn Mộ Minh Nguyệt, thậm chí ngay cả Mộ Minh Nguyệt ra tay như thế nào anh ta cũng không biết, tay chân xương khớp của anh ta đứt rồi!
“Ôi a á!”
Lúc Thẩm Thiên Trạch phát hiện xương cốt của mình bị đứt đoạn, anh ta nhất thời hoảng loạn, co quắp ngồi trên mặt đất kêu la thảm thiết.
Thậm chí lúc Mộ Minh Nguyệt tiến lên một bước, anh ta liều mạng lùi về phía sau, giống như Mộ Minh Nguyệt chính là sứ giả tử vong mà địa ngục phái đến đòi mạng anh ta vậy, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi: “Mộ Minh Nguyệt, cái đồ đê tiện nhà cô… nếu như cô dám thương tổn tôi, tôi sẽ khiến cô phải trả giá đắt!”
Thân thể Mộ Minh Nguyệt tản ra hơi thở lạnh lẽo, lúc đi ngang qua người phụ nữ bên cạnh Thẩm Thiên Trạch, lúc này người phụ này muốn tiến lên tẩn cho Mộ Minh Nguyệt một trận thì lại bị Mộ Minh Nguyệt đánh một quyền bay ra xa!
Mộ Minh Nguyệt đi đến trước mặt Thẩm Thiên Trạch, giơ chân đạp gãy xương chân của Thẩm Thiên Trạch, đau đớn khiến khuôn mặt Thẩm Thiên Trạch vặn vẹo, đau đến thở hổn hển!
Mộ Minh Nguyệt ngồi xổm xuống, vươn tay ra, hung hăng quăng một cái tát vào gương mặt tràn đầy dữ tợn của Thẩm Thiên Trạch, lạnh lùng nói: “Thẩm Thiên Trạch, cái loại hèn nhát như anh, quả thực xứng đáng xuống địa ngục! Anh may mắn biết bao khi gặp được một cô gái tốt, trở thành mối tình đầu của cô ấy? Mà Sở Linh Dao lại quá xui xẻo khi lần đầu tiên yêu đương đã gặp phải tên đàn ông xấu xa trăng hoa cặn bã như anh?”
“Nhưng tình yêu có luân hồi, anh tổn thương Sở Linh Dao thì sẽ có người phụ nữ khác tổn thương anh, cho nên anh cứ đợi đấy! Đợi báo ứng của mình đến đi! Cứ tiếp tục sống tốt cho chị đây nhé, báo ứng đến nhanh lắm!”
Giọng nói Mộ Minh Nguyệt lạnh lùng, không có chút dịu dàng nào, giống như lời tuyên bố tử vong vậy!
Lúc này mặc dù Thẩm Thiên Trạch sợ Mộ Minh Nguyệt nhưng anh ta biết Mộ Minh Nguyệt và Chiến Vân Khai đã ly hôn rồi, sau lưng cô đương nhiên cũng không có người chống đỡ.
Cho nên cho dù Thẩm Thiên Trạch bị Mộ Minh Nguyệt đánh đến gãy xương nhưng vẫn không chịu yếu thế, giơ ngón tay còn chưa bị đánh gãy chỉ Mộ Minh Nguyệt hùng hổ mắng chửi nói: “Mộ Minh Nguyệt, rốt cuộc cô muốn bao nhiêu tiền, ông đây cho cô, ông đây có tiền! Chỉ cần cô nhanh chóng cút cho khuất mắt tôi thôi!”
Nói xong, ánh mắt Thẩm Thiên Trạch tràn đầy chán ghét nhìn Mộ Minh Nguyệt, trong lòng mắng nói: “Kẻ hèn!”
“Nói chuyện tiền nong với tôi sao?” Mộ Minh Nguyệt nhíu mày, lạnh lùng nói.
“Cô không biết trung tâm thương mại này là của tôi sao? Nếu cô còn không đi tôi sẽ báo cảnh sát cô trộm đồ đấy!” Thẩm Thiên Trạch nghiến răng cảnh cáo nói.
Anh ta thề nhất định phải tìm cơ hội dạy dỗ con khốn Mộ Minh Nguyệt này một lần!
Thẩm Thiên Trạch nhìn nhìn vóc dáng đáng kiêu ngạo của Mộ Minh Nguyệt, nhịn không được nuốt nước miếng, vóc dáng này chính là thứ mọi người đàn ông mong muốn.

Từ lâu anh ta đã muốn Mộ Minh Nguyệt rồi!
Nhưng vẫn luôn không có cơ hội ra tay!
Sở Linh Dao bên cạnh nghe thấy vậy, bị dọa sợ, cô ấy biết Thẩm Thiên Trạch chắc chắn làm ra được chuyện hèn hạ như vậy!
Sở Linh Dao bị dọa sợ nhanh chóng tiến lên phía trước kéo Mộ Minh Nguyệt lại, nhỏ giọng nhắc nhở cô: “Minh Nguyệt, hay là chúng ta thôi đi, chúng ta không đấu lại Thẩm Thiên Trạch đâu, đi nhanh thôi!”
Mộ Minh Nguyệt quay đầu, vẻ mặt dịu dàng nhìn Sở Linh Dao đang bị dọa sợ mất mật nói: “Ngoan, đừng sợ, cái loại khốn nạn này mà không trừng trị một chút thì anh ta còn không biết chữ chết viết thế nào đâu.”
Sở Linh Dao nhìn Mộ Minh Nguyệt, nhất thời không thốt nên lời.
Mộ Minh Nguyệt thực sự thay đổi rồi, trở nên mạnh mẽ cứng cỏi hơn rồi!
Sở Linh Dao lùi bước đứng bên cạnh, Mộ Minh Nguyệt xoay người tức giận nhìn chằm chằm Thẩm Thiên Trạch.
Mà Thẩm Thiên Trạch căn bản không để Mộ Minh Nguyệt vào mắt, ngược lại còn kiêu căng nhìn Mộ Minh Nguyệt chế nhạo nói: “Mộ Minh Nguyệt, cô còn muốn tôi chết nữa sao?”
“Sao thế, không thể sao?” Mộ Minh Nguyệt vặn vặn cổ tay, lạnh lùng mở miệng nói.
Trong lòng Mộ Minh Nguyệt, tên khốn Thẩm Thiên Trạch này hôm nay cần phải trả một cái giá đớn đau!
“Mộ Minh Nguyệt, tôi dựa vào chính bản thân mình từng bước đi đến hiện tại, trong giới kinh doanh này là người có tiếng nói, nếu cô dám đắc tội với tôi, tôi sẽ không để cô tiếp tục yên ổn trong giới kinh doanh đầy hỗn loạn này!” Thẩm Thiên Trạch nhếch môi, càng nói ánh mắt nhìn Mộ Minh Nguyệt càng tràn đầy chế giễu và đùa cợt!
Thẩm Thiên Trạch nói như vậy cũng chỉ là lấy khí thế đè ép người khác, hơn nữa Mộ Minh Nguyệt cũng không có chỗ dựa vững chắc, nếu anh ta muốn chơi chết Mộ Minh Nguyệt, chỉ cần một ngón tay thôi cũng đủ rồi!
“Minh Nguyệt, cậu đừng làm loạn nữa, với địa vị hiện tại của Thẩm Thiên Trạch chúng ta không thể đắc tội được đâu.” Sở Linh Dao không quên nhắc nhở Mộ Minh Nguyệt, còn muốn kéo Mộ Minh Nguyệt lại.
Đắc tội với ai cũng được, duy chỉ có con người nhỏ nhen như Thẩm Thiên Trạch là không thể!
Hơn nữa thực lực của Thẩm Thiên Trạch cũng không thể khinh thường, ở Vân Thành anh ta có hai trung tâm thương mại lớn, có vài chỗ ăn chơi, cũng quen biết người của thế giới ngầm.
Cô ấy và Mộ Minh Nguyệt chỉ là những cô gái bình thường, đắc tội Thẩm Thiên Trạch, quả thực là tự tìm cái chết!
Chỉ e lúc này Thẩm Thiên Trạch đã nghĩ tới biện pháp làm thế nào để đối phó với bọn họ rồi!
Mộ Minh Nguyệt liếc mắt, nhìn Sở Linh Dao khẩn trương đến mức đổ đầy mồ hôi, lạnh giọng nói: “Anh ta chỉ là tên nhà giàu ăn chơi trác táng thì có bản lĩnh gì chứ?”
Gương mặt Sở Linh Dao trắng bệch, nhỏ giọng nói: “Tài sản của một mình Thẩm Thiên Trạch hẳn là có đến ba triệu, anh ta cũng có quan hệ với xã hội đen, hiện tại không có ai dám động đến anh ta đâu…”
Cuộc sống năm năm này của Sở Linh Dao chính là do Thẩm Thiên Trạch ban tặng, không có bất kỳ công ty nào dám tuyển dụng cô ấy cả.
Mộ Minh Nguyệt nhíu mày, khuôn mặt thản nhiên, không thể nhìn ra tâm trạng hiện tại của cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.