Chiến Cảnh Hi vừa phun trà sữa ở bên cạnh, nghe Mộ Minh Nguyệt hỏi vậy, bèn vội vàng lau miệng rồi bỏ chạy.
Tuy nhiên, Chiến Vân Khai đã chĩa mũi dùi về phía cậu. Lúc bị chỉ đích danh, cậu bé vội đứng lại và phủ nhận: “Con nói mẹ thích mấy bé cún con giống con, chứ không có nói thích cún con già đầu giống chú Chiến.”
Chiến Cảnh Hi cũng bái phục Chiến Vân Khai luôn, cậu chỉ thuận miệng nói một câu, ai ngờ Chiến Vân Khai lại làm thật.
Lại thêm bộ trang phục này nữa, trông bắt mắt thật sự. Bộ này mà đi ra mắt nhà gái là đẹp miễn bàn.
Chiến Cảnh Hi nói xong thì bỏ chạy như bay.
Cậu sợ mẹ đánh đòn vì đã cho Chiến Vân Khai một chủ ý ngu ngốc như vậy.
Hiện trường giờ chỉ còn Mộ Minh Nguyệt và Chiến Vân Khai.
Mộ Minh Nguyệt nhìn ‘người đàn ông’ trẻ trung ấm áp chói chang siêu cấp đẹp trai trước mặt… À không… Phải là ‘thiếu niên’ mới phải.
Trái tim cô run loạn nhịp.
Đàn ông một khi đã chưng diện thì anh ta chắc chắn chính là sinh vật đẹp nhất thế giới này.
Chiến Vân Khai tiến lên hai bước, ép Mộ Minh Nguyệt tới cây cột trước cửa, một tay anh dựa vào cột đá. Chàng trai cao một mét chín cúi đầu nhìn cô nàng chỉ cao một mét bảy. Khung cảnh trước mắt mới ngọt ngào, đậm chất ngôn tình làm sao.
Mộ Minh Nguyệt đỏ mặt, đỏ tai, thậm chí hơi thở còn có chút loạn nhịp, cô nhìn anh: “Chiến Vân Khai, anh…”
“Chị, em đúng gu của chị chưa?” Chiến Vân Khai đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895862/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.