Chiến Vân Khai rất không tình nguyện cho Chiến Cảnh Hi đi cùng.
Nhưng Mộ Nhạc Nhạc cũng lên tiếng rồi, anh chỉ còn có thể gật đầu nhận lời: “Ừ, chú sẽ đưa nó đi mà.”
“Được!” Mộ Nhạc Nhạc vui mừng khôn xiết, nhanh chóng ăn vội hai miếng cơm lại thuận miệng nói: “ Bố kim chủ, mẹ, cục cưng ăn no rồi, cục cưng quay về phòng làm bài tập trước nha! Hai người từ từ ăn!”
Đương nhiên, cũng có thể từ từ làm những việc hư hỏng khác.
Mộ Nhạc Nhạc nói xong, còn không đợi hai người lớn phản ứng lại thì đã chạy đi mất hút rồi.
Cậu phải cho daddy mami một chút không gian riêng tư.
Nếu không thì bữa tối dưới ánh nến mà cậu bố trí sẽ bị lãng phí rồi!
Vì để Chiến Vân Khai và mami có thể ở riêng với nhau, thật sự cậu nhóc đã dốc rất nhiều tâm huyết.
Cũng không biết hai người họ sẽ tiến triển như thế nào.
Mộ Nhạc Nhạc vừa lên lầu đã mở chiếc máy tính màu xanh da trời lên, vừa gọi video call cho Chiến Cảnh Hi vừa nhìn chằm chằm vào máy tính xem nhất cử nhất động trên màn hình.
Phòng ăn dưới lầu.
Mộ Minh Nguyệt cũng không ngờ con trai vẫn chưa ăn cơm xong đã bỏ chén lại rồi chạy mất.
Cô nhìn người đàn ông ngồi đối diện một cái, không nhịn được nhíu mày, làm vơi đi sự ngượng ngùng.
Hơn nữa Chiến Văn Khai cứ liên tục liều mạng gắp thức ăn cho cô, cô thì gắp thức ăn khỏi bát, lại nói: “Chiến Vân Khai, anh có thể ăn cơm đàng hoàng được không! Tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895805/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.