Lúc gặp lại Mộ Minh Nguyệt là hơn một tháng sau đó. Khoảnh khắc nhìn thấy cô, anh đã vô cùng mừng rỡ, thế nhưng rất nhanh sau đó anh đã biết chuyện cô mang thai.
Mang thai đứa con của người đàn ông khác.
Thời gian, vừa đúng vào cái ngày anh xảy ra chuyện.
Tháng đó, Thẩm Tư Viện không ngừng tẩy não anh trước, đưa bản ghi âm của Mộ Minh Nguyệt cho anh nghe.
Trong ghi âm, Mộ Minh Nguyệt xem thường Chiến Vân Khai là một người tàn tật, càng chê cười anh không thể thoả mãn cô, đàn ông bên ngoài đều giỏi hơn anh.
Một người đàn ông, dù có yêu một cô gái nhiều mức nào đi nữa cũng không nghe nỗi những lời này, huống hồ gì đó là người con gái mà anh yêu sâu đậm.
Cô biến mất một tháng, trở về thì mang thai rồi.
Đứa con không phải của anh!
Mỗi lần anh làm với cô, anh đều sẽ dùng đủ các biện pháp an toàn.
Hai năm rồi, anh chưa từng để cô mang thai.
Anh lo lắng cơ thể của chính mình, lo lắng bản thân không thể hồi phục, cho nên mới không để cô mang thai đứa con của anh, anh sợ một ngày nào đó mình không còn nữa, hai mẹ con họ phải làm sao?
Biết rõ không thể cho cô hạnh phúc, anh vốn không nên chiếm đoạt thân thể cô, thế nhưng… Anh nằm đó, cô làm xằng làm bậy thế nào anh cũng không có sức phản kháng, chỉ có thể thuận theo cô.
Đến bây giờ anh vẫn nhớ rõ lời cô nói, “Chiến Vân Khai, tôi muốn gả cho anh, nếu như anh không vừa ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895801/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.