Mộ Minh Nguyệt hoàn toàn không quan tâm đến lời đe dọa của Thẩm Tư Viện.
Hơn nữa khi Thẩm Tư Viện đề cập đến Sở Linh Dao, Mộ Minh Nguyệt nhìn chằm chằm vào Thẩm Tư Viện, đôi mắt sắc bén như dao: "Thẩm Tư Viện, nếu cô dám động vào con trai tôi, tôi sẽ băm cô ra thành trăm mảnh! Nếu cô dám động vào Sở Linh Dao, tôi sẽ công bố tội ác của cô, hủy hoại danh tiếng của cô và khiến cô phải ăn cơm tù!”
Thẩm Tư Viện hai mắt run lên, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức không còn chút máu nào!
“Mộ Minh Nguyệt, nếu cô dám, đợi sau khi Sở Linh Dao kết hôn với anh trai tôi, tôi nhất định sẽ không để cô ta sống yên ổn đâu!” Thẩm Tư Viện nắm chặt tay, móng tay vừa làm ngày hôm qua cũng đâm chặt vào lòng bàn tay.
Bạn thân nhất của Mộ Minh Nguyệt vô cùng mê mẩn anh trai Thẩm Thiên Trạch của cô ta.
“Sao Sở Linh Dao có thể vẫn yêu tên cặn bã đó được? Cô ấy không mù.” Mộ Minh Nguyệt nói.
Thẩm Tư Viện cười lạnh, đắc ý nói: “Mộ Minh Nguyệt ơi là Mộ Minh Nguyệt, tôi nói cô ngây thơ hay khờ khạo đây? Làm sao một người từng yêu sâu đậm có thể nói chia tay là chia tay được? Khi nhà họ Sở sa sút, là anh trai của tôi đã giúp đỡ Sở Linh Dao, nhưng Sở Linh Dao hoàn toàn không xứng với anh trai của tôi. Anh trai của tôi chỉ chơi bời với cô ta thôi, sớm muộn sẽ có một ngày anh ấy chán!”
“Hờ, cô cũng quá coi trọng anh trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895767/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.